Liên Hoa
Sắc
Thích Minh
Tuệ
Thời Phật còn tại thế, tại thành Đức Xoa Tỳ La
có một mỹ nữ sắc nước hương trời, tên là Liên Hoa Sắc, con
một trưởng giả vô cùng sang giàu.
Lúc lên 16 tuổi Liên Hoa Sắc lấy chồng. Sau
thời gian chung sống với chồng, Liên Hoa Sắc sinh một bé gái, nhưng
cảnh đời trớ trêu cha chồng chết sớm, mẹ chồng còn xinh đẹp,
sinh lý còn cường thịnh, bà dụ dỗ chồng của Liên Hoa Sắc vào con
đường mất hết đạo lý, bà còn đối xử tệ bạc với Liên Hoa
Sắc, đúng là mẹ chồng nàng dâu theo thường tình. Bà cấm
Liên Hoa Sắc không tiếp xúc nhiều với con bà, và xem Liên Hoa Sắc
không khác hầu thiếp của bà. Cuộc sống của Liên Hoa sắc
không khác một tớ gái trong gia đình; qúa buồn tình uất ức
cùng độ, Liên Hoa Sắc trốn nhà ra đi, bỏ con lại cho chồng, và
cũng không dám trở về với gia đình cha mẹ. Lang thang đó đây
kiếm kế sinh nhai. Sau mấy năm ổn định lại được tinh
thần, hương sắc phục hồi "gái một con trông mòn con
mắt". Liên Hoa Sắc tái giá với một thương gia giàu
có. Vì sự nghiệp buôn bán ngược xuôi, chồng Liên Hoa Sắc ít
có ở nhà.
Nhờ có tay thương mãi chồng của Liên Hoa Sắc
làm ăn ngày một phát đạt thịnh vượng.. Một hôm từ thành
Đức Xoa Thi Loa trở về nhà, thương gia dẫn về 1 nàng hầu trẻ
đẹp. Để tránh xáo trộn trong gia đình, thương gia tậu một biệt
thự riêng để nàng cư ngụ. Nhiều đêm, thương gia lấy lý do
giao tế, thăm viếng bạn bè, tính kế làm ăn để đến nhà riêng
ăn ở với nàng hầu. Nghe bà con làng xóm xì xầm, Liên Hoa
Sắc để tâm theo dỏi. Về sau Liên Hoa Sắc tìm được nhà riêng
của chồng nơi thu giấu nàng hầu. Vào một chiều hôm Liên Hoa
Sắc lên cơn thịnh nộ, đi bắt ghen kể cướp chồng mình. Khi đột
nhập vào ngôi nhà riêng của chồng bắt gặp hai người đang tâm
tình.
Nhưng than ôi! Nàng hầu của chồng chính là
con gái của mình qua đời chồng trước. Tâm hồn bấn loạn,
Liên Hoa Sắc ngã ra bất tỉnh. Khi tỉnh lại, lòng miên man suy nghỉ,
chẳng rõ vì nghiệp báo gì kỳ quặc đến thế. Vì trước đó,
bà già cướp chồng nay chồng lại ăn ở với con gái mình biết
xưng hô bằng cách nào cho phải đạo lý luân thường.
Cuộc đời còn là gì là ý nghĩa. Chán nản thế thái nhân
tình, Liên Hoa Sắc quyết đi làm gái điếm để phá hoại gia thất
của các chàng sở khanh, các mụ đàn bà có máu hoạn thư, mặt
khác để mua vui và quên hết qúa khứ thê thảm! Vì qúa uất
hận Liên Hoa Saác không phải chỉ chọc phá người thế tục mà muốn
thử thách trêu chọc các nhà đạo sĩ nữa.
Một hôm, Liên Hoa Sắc đến ẩn nấp trong 1 hoa
viên nằm trên con đường Mục Kiền Liên thường đi qua vào sáng
sớm. Khi Mục Kiền Liên đi du hóa, đến cổng hoa viên, Liên Hoa
Sắc đón đường ra chọc ghẹo. Nhờ có đạo lực ca, biết đó
là một gái điếm lẳng lơ định mê hoặc mình, Mục Kiền Liên dừng
lại từ tốn hỏi thăm và quyết tâm thuyết phục người dâm nữ
trở về nẻo thiện, Mục Kiền Liên nói với Liên Hoa Sắc:
- Hình dáng, diện mạo của cô thật xinh
đẹp, phục sức thật vô cùng lộng lẫy, đến nỗi nào cô
không thể kiếm được một tấm chồng giàu đẹp, có địa vị trong
xã hội, mà lại đi vào con đường dơ uế như thế này. Cô
đã lún xuống bùn dơ, cô càng vùng vẫy thì càng lún sâu thêm
nữa. Cô chọc phá đời, cô tội lỗi biết chừng nào hở
cô?
Biết không thể khuynh đảo được đạo sĩ Liên
Hoa Sắx trình bày với Mục Kiền Liên, tất cả tâm sự ngày
trước, nước mắt tràn chảy và thưa:
- Thưa đạo sĩ! Với hoàn cảnh của tôi
thật là oái oăm, khiến tôi phải tan nát cuộc đòi, tạo nhiều lỗi
lầm, giờ đây biết lấy gì chuộc nổi.
Mục Kiền Liên An ủi:
- Con người khi đã ngã xuống đất, thì
phải biết chống đất mà đứng lên, thua keo này bày keo khác, miễn
có chí thì sẽ vượt qua tất cả. Còn nếu ta đã lỡ lầm tạo
nhiều tội lỗi thì hãy tâm sám hối. Ở đời có hai hạng
người mạnh nhất:
- Đó là người không tạo ra tội lỗi.
- Người có tội biết ăn năn, hối
cải.
Muốn sạch hãy lấy nước mà rửa, nước tràn
sông, rạch, dù dơ đến đâu khi chảy ra ngoài biển cả đều trở
thành trong biếc.
Tâm hồn bất tịnh thì hãy đem Phật phát mà
tẩy. Đức Phật của tôi có 8 vạn ngàn pháp môn rất khế lý
khế cơ, con người có thể tỳ theo hoàn cảnh, khả năng, để chọn
pháp môn tu tập. Mọi chúng sanh đều có Phật tánh trong tâm,
dù phiền não, lỗi lầm che khuất bao nhiêu lớp, có quyết tâm đều
sẽ chùi sạch để giác ngộ giải thoát, cô có thể tháp tùng theo
tôi đến trước Phật cầu phép sám hối, tu tập theo con đường
chánh đạo.
Mê nhất kiếp, ngộ nhất thời, qua lời giải
thích an ủi đạo lý, Liên Hoa Sắc tỉnh ngộ, nét mặt trở lại tươi
tỉnh, xin đi theo Mục Kiền Liên và bái yết Phật.
Liên Hoa Sắc được Phật cho phép xuất gia, trở
thành tỳ kheo ni gương mẫu, và về sau Liên Hoa Sắc chứng qủa A La
Hán và trở thành vị tỳ kheo ni có thần thông số 1.
Source: Thích Minh Tuệ, (1990),
Phật và Thánh Chúng, Thành Hội Phật Giáo TP.HCM xuất bản.
Computer typesetting: Quảng
Trí
- o0o -
| Mục lục Thích Minh Tuệ | Mục lục Tác giả |
Cập nhật ngày:01-07-2001
Nguồn: www.quangduc.com
Về danh mục