Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Tịnh giới
Ba la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la
mật đa, chẳng nên quán tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát hoặc thường hoặc vô
thường. Vì cớ sao? Vì tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát, tự tánh tất cả hạnh Bồ
Tát Ma ha tát không. Tự tánh tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát đây tức chẳng
phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Tịnh giới Ba la mật đa. Đối Tịnh
giới Ba la mật đa đây, tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát chẳng khá được, thường
vô thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có
tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát thảy khá được, huống là có thường cùng vô
thường kia. Nếu người năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la mật
đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la mật đa, chẳng nên quán tất cả hạnh Bồ Tát ma
ha tát hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát, tự
tánh tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát không. Tự tánh tất cả hạnh Bồ Tát ma ha
tát đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Tịnh giới Ba la
mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa đây, tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát chẳng
khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây
hãy không có tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát thảy khá được, huống là có vui
cùng khổ kia. Nếu người năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la
mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu An nhẫn Ba la mật đa, chẳng nên quán tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha
tát hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát, tự
tánh tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát không. Tự tánh tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha
tát đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Tịnh giới Ba
la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa đây, tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát
chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong
đây hãy không có tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha tát thảy khá được, huống là có
ngã cùng vô ngã kia. Nếu người năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới n
Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la mật đa, chẳng nên quán tất cả hạnh Bồ Tát ma
ha tát hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì tất cả hạnh Bồ Tát Ma ha
tát, tự tánh tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát không. Tự tánh tất cả hạnh Bồ
Tát Ma ha tát đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Tịnh
giới Ba la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa đây, tất cả hạnh Bồ Tát ma
ha tát chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao?
Vì trong đây hãy không có tất cả hạnh Bồ Tát ma ha tát thảy khá được,
huống là có tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu người năng tu tịnh giới như thế là
tu Tịnh giới Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Tịnh
giới Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Tịnh giới
Ba la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la
mật đa, chẳng nên quán chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề hoặc thường
hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề, tự tánh
chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề không. Tự tánh chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức
Tịnh giới Ba la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa đây, chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được.
Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề
thảy khá được, huống là có thường cùng vô thường kia. Nếu người năng tu
tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la mật đa, chẳng nên quán chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì chư Phật Vô thượng Chánh
đẳng Bồ đề, tự tánh chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề không. Tự tánh chư
Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải
tự tánh tức Tịnh giới Ba la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa đây, chư
Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng
chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề thảy khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người
năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la mật đa, chẳng nên quán chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề, tự tánh chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề không. Tự
tánh chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Tịnh giới Ba la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa
đây, chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề chẳng khá được, vô ngã kia cũng
chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề thảy khá được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu người
năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Tịnh giới Ba la mật đa, chẳng nên quán chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì chư Phật Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề, tự tánh chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề không. Tự
tánh chư Phật Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề đây tức chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Tịnh giới Ba la mật đa. Đối Tịnh giới Ba la mật đa
đây, chư Phật Vô thượng Chánh đẳng bồ đề chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia
cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có chư Phật Vô
thượng Chánh đẳng Bồ đề thảy khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh kia.
Nếu người năng tu tịnh giới như thế là tu Tịnh giới Ba la mật đa.
Khi ấy, Thiên Ðế Thích lại thưa
Phật rằng: Bạch Thế Tôn! Vì sao các thiện nam tử thiện nữ nhân thảy, nói
vô sở đắc Bố thí Ba la mật đa, gọi là nói chơn chánh Bố thí Ba la mật đa?
Phật nói: Kiều Thi Ca! Nếu các
thiện nam tử thiện nữ nhân vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí
Ba la mật đa, tác lời như vầy:Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán sắc hoặc thường hoặc vô thường, chẳng nên quán thọ
tưởng hành thức hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì sắc, tự tánh sắc
không; thọ tưởng hành thức, tự tánh thọ tưởng hành thức không. Tự tánh sắc
đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thọ tưởng hành thức đây cũng chẳng
phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Ðối Bố thí
Ba la mật đa đây, sắc chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá
được; thọ tưởng hành thức đều chẳng khá được, thường vô thường kia cũng
chẳng khá được . Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có sắc thảy khá được,
huống là có thường cùng vô thường kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là
tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí ba la mật đa, chẳng nên quán sắc hoặc vui hoặc khổ;
chẳng nên quán thọ tưởng hành thức hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì sắc,
tự tánh sắc không; thọ tưởng hành thức, tự tánh thọ tưởng hành thức không.
Tự tánh sắc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thọ tưởng hành thức đây
cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa.
Đối Bố thí Ba la mật đa đây, sắc chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng
chẳng khá được; thọ tưởng hành thức đều chẳng khá được, vui cùng khổ kia
cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có sắc thảy khá
được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu
Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán sắc hoặc ngã hoặc vô ngã;
chẳng nên quán thọ tưởng hành thức hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì
sắc, tự tánh sắc không; thọ tưởng hành thức, tự tánh thọ tưởng hành thức
không. Tự tánh sắc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thọ tưởng hành thức
đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật
đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, sắc chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng
chẳng khá được; thọ tưởng hành thức đều chẳng khá được, ngã vô ngã kia
cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có sắc thảy khá
được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là
tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán sắc hoặc tịnh hoặc bất
tịnh; chẳng nên quán thọ tưởng hành thức hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ
sao? Vì sắc, tự tánh sắc không; thọ tưởng hành thức, tự tánh thọ tưởng
hành thức không. Tự tánh sắc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thọ
tưởng hành thức đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố
thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, sắc chẳng khá được, tịnh
bất tịnh kia cũng chẳng khá được; thọ tưởng hành thức đều chẳng khá được,
tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không
có sắc thảy khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu người năng
tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán nhãn xứ hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán nhĩ
tỷ thiệt thân ý xứ hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì nhãn xứ, tự
tánh nhãn xứ không; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ, tự tánh nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ
không. Tự tánh nhãn xứ đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh nhĩ tỷ thiệt
thân ý xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí
Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, nhãn xứ chẳng khá được, thường
vô thường kia cũng chẳng khá được; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ đều chẳng khá
được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây
hãy không có nhãn xứ thảy khá được, huống là có thường cùng vô thường kia.
Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn xứ hoặc vui hoặc
khổ; chẳng nên quán nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao?
Vì nhãn xứ, tự tánh nhãn xứ không; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ, tự tánh nhĩ tỷ
thiệt thân ý xứ không. Tự tánh nhãn xứ đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh
nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh
tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, nhãn xứ chẳng khá
được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ đều
chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong
đây hãy không có nhãn xứ thảy khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu
người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn xứ hoặc ngã hoặc vô
ngã; chẳng nên quán nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ
sao? Vì nhãn xứ, tự tánh nhãn xứ không; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ, tự tánh
nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ không. Tự tánh nhãn xứ đây tức chẳng phải tự tánh,
tự tánh nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải
tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, nhãn xứ
chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ
đều chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì
trong đây hãy không có nhãn xứ thảy khá được, huống là có ngã cùng vô ngã
kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn xứ hoặc tịnh hoặc
bất tịnh; chẳng nên quán nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ hoặc tịnh hoặc bất tịnh.
Vì cớ sao? Vì nhãn xứ, tự tánh nhãn xứ không; nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ, tự
tánh nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ không. Tự tánh nhãn xứ đây tức chẳng phải tự
tánh, tự tánh nhĩ tỷ thiệt thân ý xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
nhãn xứ chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được; nhĩ tỷ
thiệt thân ý xứ đều chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được.
Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có nhãn xứ thảy khá được, huống là có
tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba
la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán sắc xứ hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán thanh
hương vị xúc pháp xứ hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì sắc xứ, tự
tánh sắc xứ không; thanh hương vị xúc pháp xứ, tự tánh thanh hương vị xúc
pháp xứ không không. Tự tánh sắc xứ đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh
thanh hương vị xúc pháp xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự
tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, sắc xứ chẳng
khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được; thanh hương vị xúc
pháp xứ chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì
sao? Vì trong đây hãy không có sắc xứ thảy khá được, huống là có thường
cùng vô thường kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la
mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán sắc xứ hoặc vui hoặc khổ;
chẳng nên quán thanh hương vị xúc pháp xứ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì
sắc xứ, tự tánh sắc xứ không; thanh hương vị xúc pháp xứ, tự tánh thanh
hương vị xúc pháp xứ. Tự tánh sắc xứ đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh
thanh hương vị xúc pháp xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự
tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, sắc xứ chẳng
khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được; thanh hương vị xúc pháp xứ
chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong
đây hãy không có sắc xứ thảy khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu
người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán sắc xứ hoặc ngã hoặc vô
ngã; chẳng nên quán thanh hương vị xúc pháp xứ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ
sao? Vì sắc xứ, tự tánh sắc xứ không; thanh hương vị xúc pháp xứ, tự tánh
thanh hương vị xúc pháp xứ không. Tự tánh sắc xứ đây tức chẳng phải tự
tánh, tự tánh thanh hương vị xúc pháp xứ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
sắc xứ chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được; thanh hương vị
xúc pháp xứ đều chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được. Sở vì
sao? Vì trong đây hãy không có sắc xứ thảy khá được, huống là có ngã cùng
vô ngã kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán sắc xứ hoặc tịnh hoặc bất
tịnh; chẳng nên quán thanh hương vị xúc pháp xứ hoặc tịnh hoặc bất tịnh.
Vì cớ sao? Vì sắc xứ, tự tánh sắc xứ không; thanh hương vị xúc pháp xứ, tự
tánh thanh hương vị xúc pháp xứ không. Tự tánh sắc xứ đây tức chẳng phải
tự tánh, tự tánh thanh hương vị xúc pháp xứ đây cũng chẳng phải tự tánh.
Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa
đây, sắc xứ chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được; thanh
hương vị xúc pháp xứ đều chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá
được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có sắc xứ thảy khá được, huống là
có tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí
Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán nhãn giới hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán
sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ
hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì nhãn giới, tự tánh nhãn giới
không; sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm duyên sanh ra
các thọ, tự tánh sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ
không. Tự tánh nhãn giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh sắc giới cho
đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
nhãn giới chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được; sắc
giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, thường
vô thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có
nhãn giới thảy khá được, huống là có thường cùng vô thường kia. Nếu người
năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn giới hoặc vui hoặc
khổ; chẳng nên quán sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì nhãn giới, tự tánh
nhãn giới không; sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm duyên
sanh ra các thọ, tự tánh sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các
thọ không. Tự tánh nhãn giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh sắc giới
cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh.
Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa
đây, nhãn giới chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được; sắc
giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, vui
cùng khổ kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có
nhãn giới thảy khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người năng tu
bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn giới hoặc ngã hoặc
vô ngã; chẳng nên quán sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì nhãn giới, tự
tánh nhãn giới không; sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc làm
duyên sanh ra các thọ, tự tánh sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra
các thọ không. Tự tánh nhãn giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh sắc
giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự
tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối bố thí Ba la mật
đa đây, nhãn giới chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được; sắc
giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, ngã vô
ngã kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có nhãn
giới thảy khá được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu người năng tu bố
thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhãn giới hoặc tịnh hoặc
bất tịnh; chẳng nên quán sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn xúc
làm duyên sanh ra các thọ hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì nhãn
giới, tự tánh nhãn giới không; sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc, nhãn
xúc làm duyên sanh ra các thọ, tự tánh sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên
sanh ra các thọ không. Tự tánh nhãn giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự
tánh sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng
phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí
Ba la mật đa đây, nhãn giới chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng
khá được; sắc giới cho đến nhãn xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng
khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây
hãy không có nhãn giới thảy khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh kia.
Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán nhĩ giới hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán
thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ
hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì nhĩ giới, tự tánh nhĩ giới
không; thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm duyên sanh ra các
thọ, tự tánh thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ không.
Tự tánh nhĩ xúc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thanh giới cho đến nhĩ
xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải
tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, nhĩ giới
chẳng khá được, thường vô thường kia đều cũng chẳng khá được; thanh giới
cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, thường vô
thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có nhĩ
giới thảy khá được, huống là có thường cùng vô thường kia. Nếu người năng
tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhĩ xúc hoặc vui hoặc
khổ; chẳng nên quán thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì nhĩ xúc, tự tánh
nhĩ xúc không; thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm duyên
sanh ra các thọ, tự tánh thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các
thọ không. Tự tánh nhĩ xúc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thanh giới
cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
nhĩ xúc chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được; thanh giới
cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, vui cùng khổ
kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có nhĩ xúc thảy
khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người năng tu Bố thí như thế
là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhĩ xúc hoặc ngã hoặc vô
ngã; chẳng nên quán thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì nhĩ xúc, tự tánh
nhĩ xúc không; thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm duyên
sanh ra các thọ, tự tánh thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các
thọ không. Tự tánh nhĩ xúc đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh thanh giới
cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
nhĩ xúc chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được; thanh giới cho
đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, ngã vô ngã kia
cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có nhĩ xúc thảy khá
được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là
tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán nhĩ giới hoặc tịnh hoặc
bất tịnh; chẳng nên quán thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì nhĩ giới, tự
tánh nhĩ giới không; thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc, nhĩ xúc làm
duyên sanh ra các thọ, tự tánh thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh
ra các thọ không. Tự tánh nhĩ giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh
thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải
tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la
mật đa đây, nhĩ giới chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá
được; thanh giới cho đến nhĩ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá
được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy
không có nhĩ giới thảy khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu
người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán tỷ giới hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán
hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ hoặc
thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì tỷ giới, tự tánh tỷ giới không; hương
giới tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ, tự tánh
hương giới cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ không. Tự tánh tỷ giới
đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh hương giới cho đến tỷ xúc làm duyên
sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố
thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, tỷ giới chẳng khá được,
thường vô thường kia cũng chẳng khá được; hương giới cho đến tỷ xúc làm
duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng
khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có tỷ giới thảy khá được,
huống là có thường cùng vô thường kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là
tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán tỷ giới hoặc vui hoặc
khổ; chẳng nên quán hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên
sanh ra các thọ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì tỷ giới, tự tánh tỷ giới
không; hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên sanh ra các
thọ, tự tánh hương giới cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ không. Tự
tánh tỷ giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh hương giới cho đến tỷ xúc
làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự
tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây, tỷ giới chẳng
khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được; hương giới cho đến tỷ xúc
làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng
khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có tỷ giới thảy khá được,
huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố
thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán tỷ giới hoặc ngã hoặc vô
ngã; chẳng nên quán hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên
sanh ra các thọ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì tỷ giới, tự tánh tỷ
giới không; hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên sanh ra
các thọ; tự tánh hương giới cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ
không. Tự tánh tỷ giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh hương giới cho
đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
tỷ giới chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được; hương giới cho
đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, ngã vô ngã kia
cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có tỷ giới thảy khá
được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là
tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán tỷ giới hoặc tịnh hoặc
bất tịnh; chẳng nên quán hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì tỷ giới, tự
tánh tỷ giới không; hương giới, tỷ thức giới và tỷ xúc, tỷ xúc làm duyên
sanh ra các thọ, tự tánh hương giới cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các
thọ không. Tự tánh tỷ giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh hương giới
cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
tỷ giới chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được; hương giới
cho đến tỷ xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được, tịnh bất tịnh
kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có tỷ giới thảy
khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh kia. Nếu người năng tu bố thí như
thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.
Lại nữa, Kiều Thi Ca! Nếu các thiện
nam tử thiện nữ nhân, vì kẻ phát tâm Vô thượng Bồ đề tuyên nói Bố thí Ba
la mật đa, tác lời như vầy: Thiện nam tử! Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật
đa, chẳng nên quán thiệt giới hoặc thường hoặc vô thường; chẳng nên quán
vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ
hoặc thường hoặc vô thường. Vì cớ sao? Vì thiệt giới, tự tánh thiệt giới
không; vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc làm duyên sanh ra
các thọ, tự tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ
không. Tự tánh thiệt giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh vị giới cho
đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự tánh. Nếu
chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật đa đây,
thiệt giới chẳng khá được, thường vô thường kia cũng chẳng khá được; vị
giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được,
thường vô thường kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy
không có thiệt giới thảy khá được, huống là có thường cùng vô thường kia.
Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán thiệt giới hoặc vui hoặc
khổ; chẳng nên quán vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc làm
duyên sanh ra các thọ hoặc vui hoặc khổ. Vì cớ sao? Vì thiệt giới, tự tánh
thiệt giới không; vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc làm
duyên sanh ra các thọ, tự tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra
các thọ không. Tự tánh thiệt giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự tánh vị
giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng phải tự
tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí Ba la mật
đa đây, thiệt giới chẳng khá được, vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được;
vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá được,
vui cùng khổ kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy không có
thiệt giới thảy khá được, huống là có vui cùng khổ kia. Nếu người năng tu
bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán thiệt giới hoặc ngã hoặc
vô ngã; chẳng nên quán vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc
làm duyên sanh ra các thọ hoặc ngã hoặc vô ngã. Vì cớ sao? Vì thiệt giới,
tự tánh thiệt giới không; vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc
làm duyên sanh ra các thọ; tự tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên
sanh ra các thọ không. Tự tánh thiệt giới đây tức chẳng phải tự tánh, tự
tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng chẳng
phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố thí
Ba la mật đa đây, thiệt giới chẳng khá được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá
được; vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đều chẳng khá
được, ngã vô ngã kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong đây hãy
không có thiệt giới thảy khá được, huống là có ngã cùng vô ngã kia. Nếu
người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Lại tác lời này: Thiện nam tử!
Ngươi nên tu Bố thí Ba la mật đa, chẳng nên quán thiệt giới hoặc tịnh hoặc
bất tịnh; chẳng nên quán vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc, thiệt xúc
làm duyên sanh ra các thọ hoặc tịnh hoặc bất tịnh. Vì cớ sao? Vì thiệt
giới, tự tánh thiệt giới không; vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc,
thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ, tự tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm
duyên sanh ra các thọ không. Tự tánh thiệt giới đây tức chẳng phải tự
tánh, tự tánh vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đây cũng
chẳng phải tự tánh. Nếu chẳng phải tự tánh tức Bố thí Ba la mật đa. Đối Bố
thí Ba la mật đa đây, thiệt giới chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng
chẳng khá được; vị giới cho đến thiệt xúc làm duyên sanh ra các thọ đều
chẳng khá được, tịnh bất tịnh kia cũng chẳng khá được. Sở vì sao? Vì trong
đây hãy không có thiệt giới thảy khá được, huống là có tịnh cùng bất tịnh
kia. Nếu người năng tu bố thí như thế là tu Bố thí Ba la mật đa.
Kiều Thi Ca! Các thiện nam tử,
thiện nữ nhân này tác những thuyết đây, đấy là tuyên nói chơn chánh Bố thí
Ba la mật đa.