Kinh Điển - Kinh Thiên Thỉnh Vấn.

 

 

 

 

KINH THIÊN THỈNH-VẤN (1)

- Đường, Huyền-Trang dịch chữ Phạm ra chữ Hán.
- Thích-Tâm-Châu dịch chữ Hán ra chữ Việt.

---o0o---

Chính tôi được nghe: một thời kia đức Thế-Tôn ở nơi vườn của ông Cấp-Cô- Độc, trong Thệ-Đa-lâm, nước Thất-La-Phạt (Sràvasti).

Khi ấy, có một Thiên-nhân (người cõi Trời) dung-nhan đẹp lạ, vào khoảng ban đêm, thân tới nơi Phật, đỉnh lễ chân Phật, rồi đứng lui về một bên. Vị Thiên-nhân ấy uy-quang rực-rỡ rất là rộng lớn, soi sáng khắp cả vườn Thệ-Đa-lâm.

Bấy giờ vị Thiên-nhân kia nói ra bài tụng, có nghĩa vi-diệu, thỉnh-vấn đức Phật:

- Gì là dao gươm sắc?

Gì là thuốc thảm-độc?

Gì là lửa cháy bừng?

Gì là tối mù-mịt?


Khi ấy đức Thế-Tôn cũng dùng bài tụng đáp lại vị Thiên-nhân kia:

- Lời thô: dao gươm sắc,

Tham-dục: thuốc thảm-độc;

Lửa giận-bực cháy bừng,

Vô-minh tối mù-mịt.

 

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Người nào là được lợi?

Người nào là mất lợi?

Gì là giáp-trụ (2) bền?

Gì là dao gậy tốt?

Đức Thế-Tôn đáp:

- Người cho là được lợi,

Người nhận là mất lợi;

“Nhẫn” là giáp-trụ bền,

“Tuệ” là dao gậy tốt.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Gì gọi là giặc-cướp?

Gì là của Trí-nhân?

Gì mà trong Nhân-Thiên,

Nói là: hay cướp-bóc?

Đức Thế-Tôn đáp:

- Nghĩ tà là giặc-cướp?

“Giới” là của Trí-nhân;

Trong các cõi Nhân-Thiên,

Phạm giới: hay cướp-bóc.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Gì là rất yên vui?

Gì là giàu sang lớn?

Gì là thường đoan-nghiêm?

Gì là thường xấu-xí?

Đức Thế-Tôn đáp:

- Ít muốn rất yên vui,

Biết đủ giàu sang lớn;

Giữ giới thường đoan-nghiêm,

Phá giới thường xấu-xí.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Gì là quyến-thuộc thiện?

Gì là tâm oán ác?

Gì là khổ cực trọng?

Gì là vui thứ nhất?
 

Đức Thế-Tôn đáp:

- “Phúc” là quyến-thuộc thiện,

“Tội” là tâm oán ác;

Địa-ngục khổ cực trọng,

“Vô-sinh” vui thứ nhất.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Gì “ái” mà không hợp?

Gì hợp mà không “ái”?(3)

Gì là bệnh cực nhiệt?

Ai là Đại-lương-y?

Đức Thế-Tôn đáp:

- Mọi dục-ái không hợp,

Giải-thoát hợp, không “ái”;

“Tham” là bệnh cực nhiệt,

Phật là Đại-lương-y.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Gì che được thế-gian?

Gì làm mê thế-gian?

Gì làm bỏ bạn thân?

Gì ngăn lối sinh Thiên?

Đức Thế-Tôn đáp:

- “Không trí” che thế-gian,

“Si” làm mê thế-gian;

Sẻn-tham bỏ bạn thân,

Nhiễm-trước ngăn sinh Thiên.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Vật gì lửa không cháy,

Gió cũng chẳng xé tan;

Nước không làm mục nát,

Lại phù-trì thế-gian?

Gì cùng vua chống giặc,

Dũng-mãnh kháng-cự nhau;

Không bị Nhân, Phi-Nhân,(4)

Tới nơi xâm-đoạt được?

Đức Thế-Tôn đáp:

- “Phúc”, lửa không cháy được,

Gió cũng chẳng xé tan;

“Phúc”, nước không làm mục,

Thường phù-trì thế-gian.

“Phúc”, cùng vua chống giặc,

Dũng-mãnh kháng-cự nhau;

Không bị Nhân, Phi-nhân,

Tới nơi xâm-đoạt được.

Thiên-nhân lại thỉnh-vấn:

- Con nay còn ngờ-vực,

Thỉnh Phật vì trừ-đoạn;

Đời nay đến đời sau,

Ai tự dối cực độ?

Đức Thế-Tôn đáp:

- Người có nhiều của báu,

Mà không hay tu phúc;

Đời nay đến đời sau,

Họ tự dối cực độ.

Bấy giờ, Thiên-nhân kia nghe Phật Thế-Tôn nói kinh này rồi, vui mừng hớn-hở, khen chưa từng có, đỉnh lễ chân Phật và liền ngay trước Phật thốt-nhiên biến mất.

Chú thích:


(1) Kinh này là cuốn kinh số 592 trong Đại-Tạng kinh.

(2) áo mũ nhà binh.

(3) ái là chỉ cho “tham-ái”. Hợp và không hợp đây là chỉ vào đạo “giải-thoát” mà nói.

(4) Nhân là loài người; Phi-nhân là Thiên, Long, quỷ-thần v.v…

 

 

---o0o---

Nguồn: www.anlac.ca

Trình bày: Nhị Tường

Cập nhật: 1-7-2007

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

একব র khà ng 护法 激安仏壇店 cuối đời trắng tay หลวงป แสง hãy còn bỏ vết chim 簡単便利戒名授与水戸 願力的故事 أبا درج Dựng tượng Quách Thị Trang trước Dấu chân chợ Tết thã¹y 心经 tam hoan hy 梵僧又说我们五人中 Nghiên cứu về Ni giới một đề 散杖 Một chuyến trở về rÃÆ VÃƒÆ 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 僧人食飯的東西 æ²çå tịnh Thêm lý do để đưa bông cải xanh vào 一念心性 是 心中有佛 mở 因地不真 果招迂曲 cáo 機十心 夜渡凡尘 削发更衣 放下凡夫心 故事 Để yêu thương mang lại hạnh phúc 元代 僧人 功德碑 10 điều không cầu khi đi chùa lễ phật 喜马拉雅网页版 积极向上的名言警句 所住而生其心 Þ cẫm bat ngo ceo thai ha books chan dat di an suy ngẫm về việc tan TÃo vang ç ¼èµžå ½åº ä½œæ Ã