Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? trong gương sáng thảy hiện ra các tượng là có thật sự khá
nương gây nghiệp? Do gây ra nghiệp, hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng sanh,
hoặc đọa quỷ giới, hoặc sanh trong người, hoặc sanh cõi Dục, trời Bốn đại
vương chúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc, trời Phạm
chúng cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc, trời Không vô biên
xứ cho đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong gương sáng thảy hiện ra
các tượng đều không thật sự, chỉ gạt trẻ nít ngu. Làm sao khá nương gây
tác các nghiệp, do nghiệp đã gây hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Các tượng vả có chơn thật Tướng khác đạo, nương Tướng khác
đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn!
Tượng gương sáng thảy đều không thật sự, chẳng năng thi thiết, chẳng sở
thi thiết. Tướng khác đạo hãy không, huống nương Tướng khác đạo có lìa tạp
nhiễm và được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như gương thảy hiện ra
tượng chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết định không có pháp nào hoặc
thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô
vi, chẳng phải như gương thảy hiện ra tượng ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? trong hang sâu thảy phát ra các tiếng vang là có thật sự
khá nương gây nghiệp? Do gây ra nghiệp hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng
sanh, hoặc đọa quỷ giới. Hoặc sanh trong người, hoặc sanh cõi Dục trời Bốn
đại vương chúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc trời Phạm
chúng cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không vô biên
xứ cho đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong hang sâu thảy phát ra
các tiếng vang đều không thật sự, chỉ gạt đứa tai ngu. Làm sao khá nương
gây tác được các nghiệp, do gây ra nghiệp hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người
trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Các vang vả có chơn thật Tướng khác đạo, nương Tướng khác
đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Vang
hang sâu thảy đều không thật sự, chẳng năng thi thiết, chẳng sở thi thiết.
Tu đạo hãy không, huống nương Tướng khác đạo có lìa tạp nhiễm và được
thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vì khá được chăng?, chẳng phải như
hang thảy phát ra vang chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết định không có pháp hoặc thế
gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi,
chẳng phải như hang thảy phát ra vang ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! nơi ý
ngươi hiểu sao? Trong các ánh nắng hiện giống như nước thảy là có thật sự
khá nương gây nghiệp? Do gây ra nghiệp hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng
sanh, hoặc đọa quỷ giới. Hoặc sanh trong người. Hoặc sanh cõi Dục trời Bốn
đại vương cúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi trời Sắc trời
Phạm chúng cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không vô
biên xứ cho đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong các ánh nắng hiện như
nước thảy đều không thật sự, chỉ gạt đứa mắt ngu. Làm sao khá nương gây
tác các nghiệp, do gây ra nghiệp hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Nước thảy trong các ánh nắng vả có chơn thật tu đạo, nương
tu đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Ánh
nắng nước thảy dều không thật sự, chẳng năng thi thiết, chẳng sở thi
thiết. Tu đạo hãy không, huống nương Tướng khác đạo có lìa tạp nhiễm và
được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoặc thế gian, hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như ánh nắng hiện nước
thảy chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết định không có pháp hoặc
thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô
vi, chẳng phải như ánh nắng hiện nước thảy ấy Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Trong các bóng sáng hiện ra sắc tướng là có thật sự khá
nương gây nghiệp? Do nghiệp đã gây hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng sanh,
hoặc đọa quỷ giới. Hoặc sanh trong ngươi. Hoặc sanh cõi dục trời Bốn đại
vương chúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc trời Phạm chúng
cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không vô biên xứ cho
đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong các bóng sáng hiện ra
sắc tướng đều không thật sự, chỉ gạt đứa mắt ngu. Làm sao khá nương gây
tác các nghiệp, do nghiệp đã gây hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Sắc tướng trong các bóng sáng vả có chơn thật Tướng khác
đạo, nương Tướng khác đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Bóng
sáng, sắc tướng đều không thật sự, chẳng năng thi thiết, chẳng sở thi
thiết. Tướng khác đạo hãy không, huống nương Tướng khác đạo có lìa tạp
nhiễm và được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như sắc tướng bóng
sáng hiện chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết định không có pháp hoặc thế
gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi,
chẳng phải như sắc tướng bóng sáng hiện ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Thầy huyễn huyễn làm voi ngựa xe bộ bốn quân chúng thảy
các thứ huyễn sự. Voi huyễn thảy đây là có thật sự khá nương gây nghiệp,
do nghiệp đã gây hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng sanh, hoặc đọa quỷ giới.
Hoặc sanh trong người. Hoặc sanh cõi Dục trời Bốn đại vương chúng cho đến
trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc trời Phạm chúng cho đến trời Sắc
cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không vô biến xứ cho đến trời Phi
tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Voi ngựa huyễn thảy đều không
thật sự, chỉ gạt trẻ nít ngu. Làm sao khá nương gây tác các nghiệp, do
nghiệp đã gây hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Huyễn sự vả có chơn thật Tướng khác đạo, nương Tướng khác
đạokia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳnh thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật.
Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Voi ngựa huyễn thảy đều không thật sự, chẳng năng
thi thiết, chẳng sở thi thiết. Tu đạo hay không, huống nương Tướng khác
đạo có lìa tạp nhiễm và được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả co các pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như voi thảy các huyễn
sự chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết
định không có pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô
lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như voi thảy các huyễn sự ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Phật sở hóa làm các thân biến hóa, thân biến hóa đây là có
thật sự khá nương gây nghiệp? Do nghiệp dã gây hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa
bàng sanh. Hoặc đọa quỷ giới. Hoặc sanh trong người. Hoặc sanh cõi Dục
trời Bốn đại vương chúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc
trời Phạm chúng cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không
vô biên xứ cho đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Các thân biến hóa đều không
thật sự, làm sao khá nương gây tác các nghiệp. Do nghiệp đã gây hoặc đọa
ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Hóa thân vả có chân thật Tướng khác đạo, nương Tướng khác
đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Các
thân biến hóa đều không thật sự, chẳng năng thi thiết. Tướng khác đạo hãy
không, huống nương Tướng khác đạo có lìa tạp nhiễm và được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoạc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như thân sở làm biến
hóa chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng có. Bạch Thiện Thệ! Chẳng có. Quyết định không có pháp hoặc thế
gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi,
chẳng phải như thân sở làm biến hóa ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Trong thành tầm hương hiện ra vật loại là có thật sự khá
nương gây nghiệp? Do nghiệp đã gây hoặc đọa địa ngục, hoặc đọa bàng sanh,
hoặc đọa quỷ giới. Hoặc sanh trong người. Hoặc sanh cõi Dục trời Bốn đại
vương chúng cho đến trời Tha hóa tự tại. Hoặc sanh cõi Sắc trời Phạm chúng
cho đến trời Sắc cứu cánh. Hoặc sanh cõi Vô sắc trời Không vô biến xứ cho
đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong thành tầm hương hiện ra
vãt loại đều không thật sự, làm sao khá nương gây tác các nghiệp. Do
nghiệp đã gây hoặc đọa ác thú, hoặc sanh người trời. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vật loại trong thành tần hương vả có chơn thật Tướng khác
đạo, nương Tướng khác đạo kia có lìa tạp nhiễm được thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Vì cớ sao? Bạch Thế Tôn! Trong
thành tầm hương hiện ra vật loại đều không thật sự, chẳng năng thi thiết,
chẳng sở thi thiết. Tướng khác đạo hãy không, huống nương Tướng khác đạo
có lìa tạp nhiễm và được thanh tịnh. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Vả có các pháp hoặc thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu
lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô vi, chẳng phải như vật loại đã hiện
trong thành tầm hương chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Quyết định không có pháp hoặc
thế gian hoặc xuất thế gian, hoặc hữu lậu hoặc vô lậu, hoặc hữu vi hoặc vô
vi, chẳng phải như vật loại đã hiện trong thành tầm hương ấy. Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Trong đây vả có thật kẻ tạp nhiễm, kẻ thanh tịnh chăng? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Chẳng thật. Bạch Thiện Thệ! Chẳng thật. Trong đây vả có thật kẻ tạp
nhiễm, kẻ thanh tịnh. Phật nói: Thiện Hiện! Như kẻ
tạp nhiễm và kẻ thanh tịnh thật vô sở hữu. Do nhân duyên đây, tạp nhiễm
thanh tịnh cũng chẳng thật có. Vì cớ sao? Thiện Hiện! Vì các loại hữu tình
nó trụ ngã và ngã sở, hư dối phân biệt bảo rằng có kẻ tạp nhiễm và kẻ
thanh tịnh, chớ chẳng pgải kẻ thấy thật bảo là có kẻ tạp nhiễm và kẻ thanh
tịnh. Như kẻ thấy thật biết không có kẻ tạp nhiễm và kẻ thanh tịnh. Như
vậy cũng không có tạp nhiễm thanh tịnh.
Bấy giờ, cụ thọ Thiện Hiện thưa
Phật rằng: Bạch Thế Tôn! Các kẻ chẳng thấy thật vô nhiễm vô tịnh. Các kẻ
chẳng thấy thật vô nhiễm vô tịnh. Các kẻ chẳng thấy thật cũng vô nhiễm vô
tịnh. Vì cớ sao? Vì tất cả pháp đều dùng vô tánh làm tự tánh vậy. Bạch Thế Tôn! Các pháp vô tánh
vô nhiễm vô tịnh. Các pháp hữu tánh cũng vô nhiễm vô tịnh. Các pháp vô
tánh hữu tánh cũng vô nhiễm vô tịnh. Bạch Thế Tôn! Pháp vô tự tánh
vô nhiễm vô tịnh. Pháp hữu tự tánh cũng vô nhiễm vô tịnh. Pháp cớ sao? Vì
tất cả pháp đều dùng vô tánh làm tự tánh vậy. Bạch Thế Tôn! Nếu vậy cớ sao có
khi Phật nói có pháp thanh tịnh ư? Phật bảo: Thiện Hiện! Tam ma
địa nói tất cả pháp tánh bình đẳng là pháp thanh tịnh. Bạch Thế Tôn! Những gì tất cả
pháp tánh bình đẳng? Thiện Hiện! Các pháp chơn như,
pháp giới, pháp tánh, tánh chẳng hư dối, tánh chẳng biến khác, tánh bình
đẳng, tánh ly sanh, pháp định, pháp trụ, thật tế, hư không giới, bất tư
nghì giới. Như Lai ra đời hoặc chẳng ra đời, tánh tướng thường trụ, đấy
gọi tất cả pháp tánh bình đẳng. Tánh bình đẳng đây gọi pháp thanh tịnh,
đây nương thế tục nói là thanh tịnh, chẳng nương thắng nghĩa. Sở dĩ vì
sao? Trong thắng nghĩa đế, không phân biệt, không hý luận, tuyệt tất cả
đường âm thanh danh tự. Cụ thọ Thiện Hiện! thưa Phật
rằng: Bạch Thế Tôn! Nếu tất cả pháp như mộng được thấy, như tượng, như
vang, như ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn, như thân biến hóa, như
thành tâm hương, tuy hiện in có mà không thật sự; Bồ tát Ma ha tát làm sao
nương diệu pháp chẳng phải chân thật như thế phát tâm Vô thượng Chánh đẳng
giác, tác lời nguyện này: Ta phải viên mãn bố thí Ba la mật đa; ta phải
viên mãn tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã, phương tiện
thiện xảo, diệu nguyện, lực, trí Ba la mật đa. Ta phải viên mãn bốn tĩnh lự;
ta phải viên mãn bốn vô lượng, bốn vô sắc định. Ta phải viên mãn bốn niệm
trụ, ta phải viên mãn bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy
đẳng giác chi, tám thánh đạo chi. Ta phải viên mãn không giải thoát môn;
ta phải viên mãn vô tướng, vô nguyện giải thoát môn. Ta phải viên mãn tám
giải thoát; ta phải viên mãn tám thắng xứ, chín thứ dệ định, mười biến xứ. Ta phải viên mãn nội không, ta
phải viên mãn ngoại không, nội ngoại không, không không, đại không, thắng
nghĩa không, hữu vì khá được chăng? không, vô vi không, tất cánh không, vô
tế không, tán không, vô biến dị không, bổn tánh không, tự tướng không,
cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất khả đắc không, vô tánh không,
tự tánh không, vô tánh tự tánh không. Ta phải viên mãn chơn như; ta
phải viên mãn pháp giới, pháp tánh, tánh chẳng hư dối, tánh chẳng biến
khác, tánh bình đẳng, tánh ly sanh, pháp định, pháp trụ, thật tế, hư không
giới, bất tư nghì giới. Ta phải viên mãn khổ thánh đế, ta phải viên mãn
tập diệt đạo thánh đế. Ta phải viên mãn tất cả đà la ni môn, ta phải viên
mãn tất cả tam ma địa môn. Ta phải viên mãn Cực hỷ địa; ta
phải viên mãn Ly cấu địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa,
Hiện tiện địa, Viễn hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa.
Ta phải viên mãn năm nhãn, ta phải viên mãn sáu thần thông. Ta phải viên mãn Phật mười lực;
tam ma địa phải viên mãn bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi,
đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng. Ta phải viên mãn biện đà la
ni. Ta phải viên mãn pháp vô vong thất, ta phải viên mãn tánh hằng trụ xả.
Ta phải viên mãn nhất thiết trí; ta phải viên mãn đạo tướng trí, nhất
thiết tướng trí. Ta phải viên mãn ba mươi hai tướng Đại sĩ, ta phải viên
mãn tám mươi tùy hảo. Ta phải phát khởivô lượng quang
minh soi khắp mười phương vô biên thế giới. Ta phải phát khởi một diệu âm
thanh khắp nhẫy mười phương vô biên thế giới, tùy các hữu tình pháp tâm,
tâm sở, ý muốn sai khác vì thuyết nhiều thứ pháp môn vì khá được chăng?
diệu, khiến siêng Tướng khác học, khiến được lợi ích an vui thù thắng? Phật bảo: Thiện Hiện! Nơi ý
ngươi hiểu sao? Ngươi đã thuyết pháp đâu chẳng cũng như mộng được thấy,
như tượng, như vang, như ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn , như
thân biến hóa, như thành tầm hương ư? Thiện Hiện đáp rằng: Bạch Thế
Tôn! Như vậy Bạch Thiện Thệ! Như vậy. Bạch Thế Tôn! Nếu tất cả pháp như
mộng được thấy, nói rộng cho đến như thành tầm hương, đều không thật sự,
Bồ tát Ma ha tát làm sao khi Tướng khác hành Bát nhã Ba la mật đa, phát
lời chắc thật: Ta phải viên mãn tất cả công đức lợi ích an vui vô lượng
hữu tình? Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành bố thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã, phương tiện
thiện xảo, diệu nguyện, lực, trí Ba la mật đa, huống năng viên mãn. Tất cả
các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành bốn tĩnh lự, bốn vô lượng, bốn vô sắc định, huống năng viên mãn. Tất
cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy
đẳng giác chi, tám thánh đạo chi, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp
cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành không, vô tướng, vô nguyện giải môn, huống nang viên mãn. Tất cả các
pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành tám giải thoát, tám tháng xứ, chín thứ đệ định, mười biến xứ, huống
năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành nôi không, ngoại không, nội ngoại không, không không, đại không,
thắng nghĩa không, hữu vi không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không,
tán không, vô biến dị không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô
biến dị không, bổn tánh không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất
thiết pháp không, bất khả đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh
tự tánh không, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng ưng như thế, đều
chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành chơn như, pháp giới, pháp tánh, bất hư vọng tánh, pháp định, pháp
trụ, thật tế, như không giới, bất tư nghì giới, huống năng viên mãn. Tất
cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành khổ tập diệt đạo thánh đế, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng
ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành tất cả đa la ni môn, tất cả tam ma địa môn, huống năng viên mãn. Tất
cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành Cực hỷ địa, Ly cấu địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng
địa, Hiện tiền địa, Viễn hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân
địa, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật
vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành năm nhãn, sáu thần thông, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng
ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành Phật mười lực, bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi, đại
hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng, huống năng viên mãn. Tất cả các
pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành biện đà la ni, huống năng viên mãn. Tất cả các pháp cũng ưng như thế,
đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành pháp vô vong thất, tánh hằng trụ xả, huống năng viên mãn. Tất cả các
pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành nhất thiết trí, đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí, huống năng viên
mãn. Tất cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành ba mươi hai tướng Đại sĩ, tám mươi tùy hảo, huống năng viên mãn. Tất
cả các pháp cũng ưng như thế, đều chẳng thật vậy. Bạch Thế Tôn! Chẳng phải mộng
được thấy, nói rộng cho đến loài vật đã hiện trong thành tầm hương, năng
hành tất cả sự nghiệp sở nguyện. Tất cả các pháp cũng ưng như thế, đều
chẳng thật vậy. Phật bảo: Thiện Hiện! Như vậy,
như vậy. Như ngươi đã thuyết. Chẳng thật có pháp hãy chẳng năng hành bố
thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã, phương tiện thiện
xảo, diệu nguyện, lực, trí Ba la mật đa, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành bốn tĩnh lự, bốn vô lượng, bốn vô sắc định, huống năng viên mãn.
Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực,
bảy đẳng giác chi, tám thánh đạo chi, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành không, vô tướng, vô nguyện giải thoát môn, huống năng viên mãn.
Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành nội không, ngoại không, nội ngoại không, không không, đại không,
thắng nghĩa không, hữu vi không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không,
tán không, vô biến dị không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô
biến dị không, bổn tánh không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất
thiết pháp không, bất khả đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh
tự tánh không, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành chơn như, pháp giới, pháp tánh, tánh chẳng hư dối, tánh chẳng
biến khác, tánh bình đẳng, tánh ly sanh, pháp định, pháp trụ, thật tế, hư
không giới, bất tư nghì giới, huống năng viên mãn. . Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành khổ tập diệt đạo thánh đế, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành tất cả đà la ni môn, tất cả tam ma địa môn, huống năng viên mãn.
Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành Cực hỷ địa, Ly cấu địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan
thắng địa, Hiện tiền địa, Viễn hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp
vân địa, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành năm nhãn, sáu thần thông, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành Phật mười lực, bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi,
đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành biện đà la ni, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành pháp vô vong thất, tánh hằng trụ xả, huống năng viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hành nhất thiết trí, đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí, huống năng
viên mãn. Chẳng thật có pháp hãy chẳng
năng hànhba mươi hai tướng Đại sĩ, tám mươi tùy hảo, huống năng viên mãn.
Chẳng thật có pháp chẳng năng
thành xong sự nghiệp sở nguyện. Chẳng thật có pháp chẳng năng chứng được
sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Lại nữa, Thiện Hiện! Bố thí,
tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã, phương tiện thiện xảo,
diệu nguyện, lực, trí Ba la mật đa chẳng thật có, nên chẳng năng chứng
được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn,
bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy đẳng giác chi, tám thánh đạo chi chẳng
thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Nội không, ngoại không, nội
ngoại không, không không, đại không, thắng nghĩa không, hữu vi không, vô
vi không, tất cánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn
tánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn tánh không, tự
tướng không, cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất khả đắc không,
vô tánh không, tự tánh không, vô tánh tự tánh không chẳng thật có, nên
chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Khổ tập diệt đạo thánh đế chẳng
thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Bốn tĩnh lự, bốn vô lượng, bốn
vô sắc định chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề. Tám giải thoát, tám thắng xứ,
chín thứ đệ định, mười biến xứ chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở
cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Tất cả đà la ni môn, tất cả tam
ma địa môn chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh
đẳng Bồ đề. Không, vô tướng, vô nguyện giải
thoát môn chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh
đẳng Bồ đề. Cực hỷ địa, Ly cấu địa, Phát
quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa, Hiện tiền địa, Viễn hành địa,
Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa, chẳng thật có, nên chẳng năng
chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Năm nhãn, sáu thần thông chẳng
thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Phật mười lực, bốn vô sở úy,
bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất
cộng chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh đẳng
Bồ đề. Pháp vô vong thất, tánh hằng
trụ xả chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô thượng Chánh
đẳng Bồ đề. Nhất thiết trí, đạo tướng trí,
nhất thiết tướng trí chẳng thật có, nên chẳng năng chứng được sở cầu Vô
thượng Chánh đẳng Bồ đề. Thiện Hiện! Các pháp như thế,
tất cả đều là suy nghĩ tạo tác. Các pháp có suy nghĩ tạo tác ra đều chẳng
năng được Nhất thiết trí trí. Lại nữa, Thiện Hiện! Các pháp
như thế đối đạo Bồ đề tuy nang dẫn phát mà với quả kia không giúp đỡ được
gì. Bởi các pháp này vô sanh, vô khởi, vô thật tướng vậy. Các Bồ tát Ma ha tát từ sơ phát
tâm, tuy khởi các thứ thiện thân ngữ ý, nghĩa là hoặc tu hành bố thí, tịnh
giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã Ba la mật đa. Hoặc tu hành khác
hành bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy
đẳng giác chi, tám thánh đạo chi. Hoặc an trụ nội không, ngoại
không, nội ngoại không, không không, đại không, thắng nghĩa không, hữu vi
không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị
không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn tánh
không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất khả
đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh tự tánh không. Hoặc an
trụ khổ tập diệt đạo thánh đế. Hoặc tu hành bốn tĩnh lự, bốn
vô lượng, bốn vô sắc định. Hoặc tu hành tám giải thoát, tám thắng xứ, chín
thứ đệ định, mười biến xứ. Hoặc tu hành tất cả đà la ni môn, tam ma địa
môn. Hoặc tu hành không, vô tướng, vô nguyện giải thoát môn. Hoặc tu hành Cực hỷ địa, Ly cấu
địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa, Hiện tiền địa, Viễn
hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa. Hoặc tu hành năm
nhãn, sáu thần thông. Hoặc tu hành Phật mười lực, bốn vô sở úy, bốn vô
ngại giải, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng.
Hoặc tu hành pháp vô vong thất, tánh hằng trụ xả. Hoặc tu hành nhất thiết
trí, đạo tướng tí, nhất thiết tướng trí, mà biết tất cả như mộng được
thấy, như tượng, như vang, như ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn,
như thân biến hóa, như thành tầm hương, đều chẳng phải có thật. Lại nữa, Thiện Hiện! Các pháp
như thế tuy chẳng thật có, nếu chẳng viên mãn, quyết định chẳng năng thành
thục hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề
được. Các Bồ tát Ma ha tát nếu chẳng
viên mãn bố thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã Ba la mật
đa, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng
Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn bốn niệm
trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy đẳng giác chi,
tám thánh đạo chi, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh
cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn nội không,
ngoại không, nội ngoại không, không không, đại không, thắng nghĩa không,
hữu vi không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không, tán không, vô biến
dị không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn
tánh không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất
khả đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh tự tánh không, quyết
định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng
Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn khổ tập diệt
đạo thánh đế , quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi
Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn bốn tĩnh lự,
bốn vô lượng, bốn vô sắc định, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình,
nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn tám giải
thoát, tám thắng xứ, chín thứ đệ định, mười biến xứ , quyết định chẳng
năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng
Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn tất cả đà la
ni môn, tất cả tam ma địa môn, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình,
nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn không, vô
tướng, vô nguyện giải thoát môn, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình,
nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn Cực hỷ địa,
Ly cấu địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa, Hiện tiền
địa, Viễn hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa, quyết định
chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh
đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn năm nhãn,
sáu thần thông, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm tịnh cõi
Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn Phật mười
lực, bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười
tám pháp Phật bất cộng, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm
tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn ba mươi hai
tướng Đại sĩ, tám mươi tùy hảo, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình,
nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn pháp vô vong
thất, tánh hằng trụ xả, quyết định chẳng năng thành tục hữu tình, nghiêm
tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Nếu chẳng viên mãn nhất thiết
trí, đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí, quyết định chẳng năng thành tục
hữu tình, nghiêm tịnh cõi Phật, chứng Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề được. Lại nữa, Thiện Hiện! Các Bồ tát
Ma ha tát này khi Tướng khác hành Bát nhã Ba la mật đa, tùy chỗ Tướng khác
hành tất cả thiện pháp đều như thật biết như mộng được thấy, như tượng,
như vang, như ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn, như thân biến hóa,
như thành tầm hương. Nghĩa là hoặc tu hành bố thí, tịnh giới, an nhẫn,
tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã Ba la mật đa, năng như thật biết như mộng được
thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành bốn niệm trụ, bốn
chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy đẳng giác chi, tám thánh
đạo chi, năng như thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành
tầm hương. Hoặc an trụ nội không, ngoại
không, nội ngoại không, không không, đại không, thắng nghĩa không, hữu vi
không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị
không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn tánh
không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất khả
đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh tự tánh không, năng như
thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc an trụ khổ tập diệt đạo
thánh đế, năng như thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành
tầm hương. Hoặc tu hành bốn tĩnh lự, bốn
vô lượng, bốn vô sắc định, năng như thật biết như mộng được thấy, nói
rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành tám giải thoát,
tám thắng xứ, chín thứ đệ định, mười biến xứ, năng như thật biết như mộng
được thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành tất cả đà la ni
môn, tất cả tam ma địa môn, năng như thật biết như mộng được thấy, nói
rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành không, vô tướng,
vô nguyện giải thoát môn, năng như thật biết như mộng được thấy, nói
rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành Cực hỷ địa, Ly cấu
địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa, Hiện tiền địa, Viễn
hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa, năng như thật biết
như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành năm nhãn, sáu thần
thông, năng như thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành
tầm hương. Hoặc tu hành Phật mười lực;
hoặc khiến tu hành bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, mười tám Phật bất công,
năng như thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành tầm
hương. Hoặc tu hành ba mươi hai tướng
Đại sĩ, tám mươi tùy hảo, năng như thật biết như mộng được thấy, nói
rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc tu hành pháp vô vong thất,
tánh hằng trụ xả, năng như thật biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến
như thành tầm hương. Hoặc tu hành nhất thiết trí,
đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí, năng như thật biết như mộng được
thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Hoặc thành thục hữu tình,
nghiêm tịnh cõi phật cầu tới Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề, năng như thật
biết như mộng được thấy, nói rộngcho đến như thành tầm hương. Cũng như
thật biết tâm hành các loại hữu tình sai khác như mộng được thấy, nói rộng
cho đến như thành tầm hương. Lại nữa, Thiện Hiện! Bồ tát Ma
ha tát khi Tướng khác hành Bát nhã Ba la mật đa, đối tất cả pháp chẳng lấy
là có, chẳng lấy là không. Nếu do lấy như thế nên chứng được Nhất thiết
trí trí, cũng biết pháp kia như mộng được thấy, như tượng, như vang, như
ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn, như thân biến hóa, như thành tầm
hương, chẳng lấy là có, chẳng lấy là không. Vì cớ sao? Bố thí Ba la mật đa
chẳngkhá lấy vậy; tịnh giới, an nhẫn, tinh tiến, tĩnh lự, bát nhã Ba la
mật đa cũng chẳng khá lấy vậy. Bốn niệm trụ chẳng khá lấy vậy;
bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy đẳng giác chi, tám
thánh đạo chi cũng chẳng khá lấy vậy. Nội không chẳng khá lấy vậy;
ngoại không, nội ngoại không, không không, đại không, thắng nghĩa không,
hữu vi không, vô vi không, tất cánh không, vô tế không, tán không, vô biến
dị không, bổn tánh không, vô tế không, tán không, vô biến dị không, bổn
tánh không, tự tướng không, cộng tướng không, nhất thiết pháp không, bất
khả đắc không, vô tánh không, tự tánh không, vô tánh tự tánh không, cũng
chẳng khá lấy vậy. Khổ thánh đế chẳng khá lấy vậy,
tập diệt đạo thánh đế chẳng khá lấy vậy. Bốn tĩnh lự chẳng khá lấy vậy;
bốn vô lượng lự , bốn vô sắc định chẳng khá lấy vậy. Tám giải thoát, tám
thắng xứ, chín thứ đệ định, mười biến xứ cũng chẳng khá lấy vậy. Tất cả đà
la ni môn chẳng khá lấy vậy, tất cả tam ma địa môn chẳng khá lấy vậy.
Không giải thoát môn chẳng khá lấy vậy; vô tướng, vô nguyện giải thoát môn
cũng chẳng khá lấy vậy. Cực hỷ địa chẳng khá lấy vậy;
Ly cấu địa, Phát quang địa, Diệm huệ địa, Cực nan thắng địa, Hiện tiền
địa, Viễn hành địa, Bất động địa, Thiện huệ địa, Pháp vân địa, chẳng khá
lấy vậy. Năm nhãn chẳng khá lấy vậy; , sáu thần thông cũng chẳng khá lấy
vậy. Phật mười lực chẳng khá lấy
vậy; bốn vô sở úy, bốn vô ngại giải, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười
tám Phật bất cộng cũng chẳng khá lấy vậy. Pháp vô vong thất chẳng khá lấy
vậy; tánh hằng trụ xả cũng chẳng khá lấy vậy. Nhất thiết trí chẳng khá lấy
vậy; đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí cũng chẳng khá lấy vậy. Pháp thế gian chẳng khá lấy
vậy, pháp xuất thế gian cũng chẳng khá lấy vậy. Pháp hữu lậu chẳng khá lấy
vậy, pháp vô lậu cũng chẳng khá lấy vậy. Pháp hữu vi chẳng khá lấy vậy;
pháp vô vi chẳng khá lấy vậy. Bồ tát Ma ha tát này biết tất cả pháp chẳng
khá lấy rồi, cầu tới Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề. Sở dĩ vì sao? Vì tất cả
pháp đều chẳng khá lấy, đều vô thật sự, như mộng được thấy, như tượng, như
vang, như ánh nắng, như bóng sáng, như việc huyễn, như thân biến hóa, như
thành tầm hương, là pháp chẳng thể lấy. Nhưng các hữu tình đối pháp như
thế chẳng biết chẳng thấy, Bồ tát Ma ha tát này vì độ thoát các hữu tình
kia nên cầu tới Vô thượng Chánh đẳng Bồ đề . Lại nữa, Thiện Hiện! Bồ tát Ma
ha tát từ sơ phát tâm vì muốn lợi vui các hữu tình, nên tu hành bố thí Ba
la mật đa, chẳng vì thân mình, chẳng vì việc khác. Vì muốn lợi vui các hữu
tình nên tu hành an nhẫn Ba la mật đa, chẳng vì thân mình, chẳng vì việc
khác. Vì muốn lợi vui các hữu tình nên tu hành tinh tiến Ba la mật đa,
chẳng vì thân mình, chẳng vì việc khác. Vì muốn lợi vui các hữu tình nên
tu hành tĩnh lự Ba la mật đa, chẳng vì thân mình, chẳng vì việc khác. Vì
muốn lợi vui các hữu tình nên tu hành bát nhã Ba la mật đa, chẳng vì thân
mình, chẳng vì việc khác. Vì muốn lợi vui các hữu tình nên cầu tới Vô
thượng Chánh đẳng Bồ đề, chẳng vì thân mình, chẳng vì việc khác. Lại nữa, Thiện Hiện! Bồ tát Ma
ha tát khi Tướng khác hành Bát nhã Ba la mật đa, thấy các ngu phu với
trong phi ngã mà trụ tưởng ngã. Với trong phi hữu tình, mạng giả, sanh
giả, dưỡng giả, sĩ phu, bổ đặc già la, ý sanh, nho đồng, tác giả, khiến
tác giả, khởi giả, khiến khởi giả, thọ giả, khiến thọ giả, tri giả, khiến
tri giả, kiến giả, khiến kiến giả, mà trụ tưởng hữu tình nói rộng cho đến
khiến kiến giả. Bồ tát Ma ha tát này thấy việc đây rồi rất sanh thương
xót, phương tiện giáo hoá, khiến lìa điên đảo vọng tưởng chấp trước, an để
trong cõi vô tướng cam lồ. Trụ trong cõi này, chẳng hiện khởi lại tưởng
ngã cho đến tưởng khiến kiến giả. Khi ấy tất cả lay động, tán
loạn, hý luận, phân biệt, chẳng hiện hành lại; tâm nhiều an trụ vắng lặng
điềm đạm trong cõi vô hý luận. Thiện Hiện! Bồ tát Ma ha tát
này do phương tiện đây tu hành Bát nhã Ba la mật đa, tự đối các pháp không
sở chấp trước, cũng năng dạy người đối tất cả pháp không sở chấp trước.
Đây nương thế tục, chẳng nương thắng nghĩa. Bấy giờ, cụ thọ Thiện Hiện thưa
Phật rằng: Bạch Thế Tôn! Khi Phật chứng Vô thượng Chánh đẳng giác, sở đắc
Phật pháp là nương thế tục hay nương thắng nghĩa nói là "đắc" ư? Phật bảo: Thiện Hiện! Khi Phật
chứng Vô thượng Chánh đẳng giác sở đắc Phật pháp nương thế tục nên gọi là
"đắc" chẳng nương thắng nghĩa. Nếu nương thắng nghĩa năng đắc, sở đắc, đều
bất khả đắc. Vì cớ sao? Thiện Hiện! Nếu bảo người này đắc pháp như thế,
bèn hữu sở đắc. Kẻ hữu sở đắc bèn chấp có hai. Kẻ chấp có hai chảng năng
đắc quả, cũng không hiện quán. Cụ thọ Thiện Hiện lại thưa Phật
rằng: Bạch Thế Tôn! Nếu chấp có hai chẳng năng đắc quả, cũng không hiện
quán. Kẻ chấp không hai là năng đắc quả, có hiện quán ư? Phật nói: Thiện Hiện! Kẻ chấp
có hai chẳng năng đắc quả, cũng không hiện quán; kẻ chấp không hai cũng
lại như thế. Nếu không hai, không chẳng hai tức gọi đắc quả, cũng gọi hiện
quán. Sở dĩ vì sao? Thiện Hiện! Nếu chấp do đây bèn năng đắc quả, cũng có
hiện quán; và chấp do kia chẳng năng đắc quả, cũng không hiện quán, đều là
hýluận. Vì chẳng phải tất cả pháp trong tánh bình đẳng có các hý luận, nếu
lìa hý luận mới nên gọi là pháp tánh bình đẳng. Cụ thọ Thiện Hiện thưa Phật
rằng: Bạch Thế Tôn! Nếu tất cả pháp đều lấy vô tánh mà làm tự tánh, trong
đây sao gọi pháp tánh bình đẳng? Phật nói: Thiện Hiện! Nếu ở chỗ
này đều không có hữu tánh, cũng không có vô tánh, cũng chẳng khá nói là
tánh bình đẳng, như vậy mới gọi pháp tánh bình đẳng. Thiện Hiện phải biết: Pháp tánh
bình đẳng đã chẳng khá nói, cũng chẳng khá biết; trừ tánh bình đẳng, không
có pháp khá được; lìa tất cả pháp không có tánh bình đẳng. Thiện Hiện phải biết: Pháp tánh
bình đẳng dị sanh thánh giá đều chẳng năng hành, vì chẳng phải cảnh của
kia vậy. Cụ thọ Thiện Hiện thưa Phật
rằng: Bạch Thế Tôn! Pháp tánh bình đẳng đâu cũng chẳng phải cảnh sở hành
của Phật ư? Phật nói Thiện Hiện! Pháp tánh
bình đẳng chẳng phải cảnh sở hành của các Hiền Thánh. Nghĩa là kẻ tùy tín
hành, hoặc kẻ tùy pháp hành, hoặc kẻ Đệ bát, hoặc Dự lưu, hoặc Nhất lai,
hoặc Bất hoàn, hoặc A la hán, hoặc Độc giác, hoặc Bồ tát Ma ha tát, hoặc
các Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác đều chẳng năng đem pháp tánh bình đẳng làm
cảnh sở hành. Cụ thọ Thiện Hiện thưa Phật
rằng: Bạch Thế Tôn! Tất cả Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác đối tất cả pháp đều
được tự tại, vì sao khá nói pháp tánh bình đẳng cũng chẳng phải cảnh sở
hành chư Phật ư? Phật nói: Thiện Hiện! Tất cả
Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác đối tất cả pháp tùy được tự tại, nếu tánh bình
đẳng cùng Phật có khác, khá nói là cảnh sở hành của Phật. Nhưng tánh bình
đẳng cùng Phật không khác, làm sao khá nói cảnh kia Phật hành? Thiện Hiện phải biết: Nếu pháp
tánh bình đẳng của các dị sanh, nếu pháp tánh bình đẳng của tùy tín hành,
nếu pháp tánh bình đẳng của tùy pháp hành, nếu pháp tánh bình đẳng của các
các Dự lưu, nếu pháp tánh bình đẳng của các Nhất lai, nếu pháp tánh bình
đẳng của các Bất hoàn, nếu pháp tánh bình đẳng của các A la hán, nếu pháp
tánh bình đẳng của các Độc giác, nếu pháp tánh bình đẳng của chúng Bồ tát
Ma ha tát, nếu pháp tánh bình đẳng của các Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác,
như vậy tất cả pháp tánh bình đẳng đều đồng nhất tướng, chỗ gọi vô tướng. Nhất bình đẳng này không có
hai, không có riêng, cho nên chẳng thể nói: Đây là pháp tánh bình đẳng của
dị sanh, rộng nói cho đến đây là pháp tánh bình đẳng của Như Lai Ứng Chánh
Đẳng Giác. Ở trong tánh bình đẳng nhất pháp đây, các tánh bình đẳng đã
chẳng khá được; ở trong tướng sai khác của dị sanh và các Thánh giả cũng
chẳng khá được.