Cư
Trần
Lạc
Ðạo
Cư
sĩ
Chính
Trực
1999 - PL 2543
Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Tâm buồn chẳng nói lời nào,
Tâm vui lời nói ngọt ngào dễ thương.
Khi yêu thương, nói sao cũng được,
Hết thương rồi, nói ngược nói xuôi.
Trong
cuộc
sống
hằng
ngày,
để
hiểu
nhau
biết
n
Một
vấn
đề
lớn
đối
với
các
gia
đình
người
Việt
sống
ở
hải
ngoại
đó
chính
là:
Đối
với
thế
hệ
trước,
tiếng
Việt
là
tiếng
mẹ
đẻ,
cho
nên
rành
rẽ
rõ
ràng,
còn
tiếng
địa
phương
thì
không
thông
thạo.
Đ
Hai
người
nói
hai
thứ
tiếng
khác
nhau,
thực
khó
cảm
thông
nhau
như
vậy.
Còn
hai
người
cùng
nói
một
thứ
tiếng
thì
sao,
có
dễ
cảm
Lời
nói
có
ả
Có
người
mở
miệng
nói,
dù
chỉ
một
lời,
người
nào
cũng
ưa,
cũng
thương
cũng
mến,
cũng
có
cảm
tình,
cũng
tin
tưởng
đ
* * *
Trong
phạm
vi
bài
này,
chúng
ta
chỉ
xét
vấn
đề
lời
nói,
qua
giáo
pháp
của
nhà
Phật
mà
thôi.
Trong
giáo
lý
của
đ
Chúng
ta
hãy
xét
qua:
Thế
nào
là
ái
ngữ?
Bởi
vậy,
chúng
ta
biết
lời
nói,
cũng
như
tiếng
cười,
có
khi
gây
được
c?m
tình
tốt
đẹp,
cũng
có
khi
gây
nên
ác
cảm,
oán
thù
giữa
con
người
với
nhau.
Chỉ
cần
lỡ
một
lời
nói,
có
khi
hư
hỏng
việc
lớn.
Chỉ
cần
lỡ
một
lời
nói,
có
khi
bị
vạ
lây,
bị
thưa
kiện,
thậm
chí,
bị
tù
tội,
chỉ
vì
người
nghe
không
vừa
tai,
cho
nên
đ
Trong sách có câu:
"Bệnh tòng khẩu nhập. Họa tòng khẩu xuất".
Nghĩa
là
các
bệnh,
thường
từ
cửa
miệng,
nhập
vào
cơ
thể,
gây
nên
tác
hại.
Tai
họa
xảy
đến,
thường
do
lời
nói,
từ
cửa
miệng
ra,
gây
nên
tác
hại.
Chúng
ta
biết
rằng,
ngoài
danh
và
lợi,
trên
thế
gian
này,
con
người
thường
hay,
tranh
chấp
với
nhau,
chỉ
vì
lời
nói.
Hai
người
nói
chuyện,
với
nhau
một
lúc,
không
nhường
nhịn
nhau,
không
nhượng
bộ
Lời nói chẳng động tâm ta.
Dù lời nói ngọt hay là đắng cay.
Người
có
trí
tuệ
là
người
không
bị
lầm
lẫn,
không
bị
mê
hoặc,
vì
những
lời
nói
ngọt
ngào,
đầu
môi
chót
lưỡi,
không
bị
bực
bội
vì
những
lời
nói
trực
ngôn
thẳng
thắn.
Những
lời
nói
đường
mật
ngọt
ngào,
chót
lưỡi
đ
Những
lời
nói
trực
ngôn
ngay
thẳng,
tuy
không
khéo
léo,
nhưng
thường
giúp
đỡ
chúng
ta
tỉnh
ngộ,
thoát
khỏi
những
cơn
mê
lầm,
không
còn
vướng
vòng
tà
đạo!
Khi
tâm
bình
tĩnh
thản
nhiên
trước
mọi
hoàn
cảnh,
chúng
ta
mới
có
thể
làm
chủ
đ
Chư Tổ có dạy:
Ngoại hoằng bất tranh chi đức".
Nghĩa
là
bên
trong,
chúng
ta
luôn
l
Hiểu
biết
như
vậy,
chính
là
công
phu,
tu
tập
Lời nói đổi trắng thay đen.
Ngư
Người đời thường nói: "Cái lưỡi không xương, nhiều đường lắc léo". Nghĩa là cái lưỡi của con người không có xương, cho nên con người muốn nói kiểu nào, muốn nói cách nào, muốn nói thế nào, tùy theo trường hợp, tùy theo hoàn cảnh, tùy theo nhân cách của mỗi người. Những người thường hay, nói ngược nói xuôi, không giữ uy tín, không giữ tư cách, không giữ lời hứa, người ta mỉa mai: đó là hạng người, trở mặt nuốt lời, như người đời trở bánh tráng!
Trong sách có câu: "Một người nói ngang, ba làng không cãi lại". Nghĩa là: khi có một người, nói năng ngang tàng, bất kể lẽ phải, bướng bỉnh cố chấp, đi khắp ba làng, chẳng ai đếm xỉa, chẳng ai thèm cãi, chẳng ai ngu dại, phí công phí sức, phí cả thời gian, hơn thua với họ. Chứ không phải: ba làng cãi không lại!
Ngày
xưa
có
chuyện:
Một
người
vô
minh,
chưa
hiểu
Chánh
Pháp,
cho
nên
luôn
luôn,
buông
lời
chỉ
trích,
gièm
pha
mạ
lỵ,
phỉ
báng
đ
Người
anh
khuyên
rằng:
Ngày
này
trước
kia,
vì
không
hiểu
biết,
đã
dùng
cái
lưỡi,
phỉ
báng
Chánh
Pháp,
tạo
tội
tạo
nghiệp.
Giờ
đ
Bởi
vì
lời
nói
của
mình
khó
nghe,
người
đời
thường
gọi
là
nói
đâm
hơi,
nói
móc
họng,
cho
nên
không
có
ai
muốn
kết
bạn
với
mình,
không
có
ai
dám
làm
thân
với
mình,
không
có
ai
dám
tâm
sự
với
mình.
Tại
sao
vậy?
Bởi
vì,
sống
ở
trên
đ
Lời
nói
đôi
khi
có
những
tác
dụng
không
thể
lường
trước
được.
Có
những
lời
nói
có
thể
đem
lại
an
vui,
hạnh
phúc
cho
người.
Có
những
lời
nói
có
thể
đem
lại
sự
ly
tán,
tan
nát
hạnh
phúc
của
người
khác,
đôi
khi
đổ
vỡ
hạnh
phúc
của
chính
người
nói
nữa.
Có
những
lời
nói,
làm
cho
người
nghe,
mỉm
cười
tươi
tắn,
vui
vẻ
khỏe
khoắn.
Có
những
lời
nói,
khiến
cho
người
Thí dụ như là: Lời nói của vị, luật sư lương tâm, khó kiếm khó tầm, chức nghiệp cao quí, có thể cứu người, thoát khỏi tội oan, còn như mưu toan, của một nhân chứng, khai gian nói dối, làm cho người khác, phải bị tù tội. Một vị bác sĩ, khéo lựa lời nói, khuyến khích khuyên lơn, an ủi động viên, làm dịu tinh thần, giúp được bệnh nhân, yên tâm dưỡng bệnh, chóng qua hiểm nghèo, sớm được bình phục. Bằng như ngược lại, lời nói vô ý, có thể làm cho, bệnh nhân kích động, bệnh tình trầm trọng, tắt thở tức thì.
Cũng như lời nói, của nhà ngoại giao, hay các sứ thần, hoặc các sứ giả, có thể đem lại, hòa bình hai nước, hoặc gây chiến tranh, binh lửa lan tràn, khắp cả mọi nơi. Nhiều khi lời nói, của một con người, sức mạnh lớn hơn, cả một đoàn quân. Có người thường nói năng ngọt ngào với người dưng bên ngoài, nhưng đối với những người thân thích, bên trong gia đình, không bao giờ lời nói được ngọt ngào như vậy.
Con
người
thường
thường,
không
ưa
thích
nhau,
làm
mích
lòng
nhau,
chỉ
vì
lời
nói,
ngay
cả
bạn
thân,
hay
giữa
vợ
chồng,
cha
mẹ
con
cái.
Tuy
nhiên
đến
khi,
một
người
bất
hạn
Có
chuyện
lạ
đời,
trên
thế
gian
này,
chuyện
đó
chính
là:
con
người
thường
chỉ,
có
thể
nói
chuyện,
ngọt
ngào
dễ
thương,
với
người
nằm
xuống,
chỉ
còn
nằm
yên,
bất
đ
Con
người
có
thể,
thương
yêu
súc
vật,
chó
mèo
chim
chuột,
Có
câu
chuyện
của
hai
con
chim
như
sau
?
những
xứ
có
nhiều
sắc
dân
khác
nhau
cùng
chung
sống,
người
ta
có
thể
không
hiểu
người
khác
nói
gì,
vì
bất
đ
Khi
thực
hành
hạnh
bố
thí,
đồng
thời,
chúng
ta
nên
thực
hành
ái
ngữ.
Nghĩa
là:
khi
cho
vật
gì,
giúp
đỡ
việc
gì,
chúng
ta
nên
làm,
với
cả
tấm
lòng,
từ
bi
bình
đẳng,
và
dùng
lời
nói,
êm
ái
dịu
dàng,
khuyên
nhủ
an
ủi,
khuyến
khích
động
viên.
Chúng
ta
hiểu
rằng:
người
cho
nên
cám
ơn
người
nhận,
chứ
không
mong
cầu
người
nhận
nhớ
ơn.
Tại
sao
vậy?
Bởi
vì,
nhờ
có
người
nhận,
người
cho
mới
có
cơ
hội
làm
phước.
Hiểu
đ
Trong sách có câu:
Miếng khi đói gói khi no.
On
nghĩa
ngàn
trùng
đ
Trong các gia đình, nếu không cảm thông, vợ chồng xung khắc, chỉ vì lời nói, không ai nhịn ai, nên kiếm người ngoài, mời về đãi tiệc, tiệc lớn tiệc nhỏ, có dịp chuyện trò, nhỏ to đủ chuyện, trên trời dưới biển, thực phí thời gian, đáng lẽ dành cho, tu tâm dưỡng tánh. Có những lời nói, trong các bửa tiệc, trà dư tửu hậu, tác hại vô cùng, nguy hại khôn lường!
Trong
sách
có
câu:
"Nhất
ngôn
ký
xuất,
tứ
mã
nan
truy".
Nghĩa
là
một
lời
nói
ra,
bốn
ngựa
khó
đ
Thực
hành
được
ái
ngữ
tức
là
tăng
trưởng
tâm
Phật,
tâm
từ
bi
hỷ
xả.
Thực
hành
được
ái
ngữ
tức
là
dẹp
được
tâm
ma,
như
là:
tâm
tham
lam,
tâm
sân
hận,
tâm
si
mê,
tâm
ganh
ghét,
tâm
đố
kỵ,
tâm
gan
Tất
cả
hạnh
phúc
trên
đ
Tây
phương
có
câu:
"Nothing
will
change
if
we
do
not
change
anything".
Các
bậc
cha
mẹ,
thường
dùng
ái
ngữ,
tử
tế
dịu
dàng,
ngọt
ngào
dễ
thương,
để
dễ
cảm
thông,
cùng
với
con
cái.
Nhưng
cũng
đôi
khi,
cha
mẹ
phải
dùng,
những
lời
cứng
rắn,
nghiêm
cấm
khắt
khe,
không
có
bao
che,
để
mà
khuyên
dạy,
cho
con
nên
người.
Như
vậy
đó
cũng
là
một
dạng
khác
của
ái
ngữ,
thực
hiện
với
tâm
từ
bi
của
bậc
bồ
tát.
Nói
một
cách
khác,
người
không
có
lòng
từ
bi
bác
ái,
không
thể
nào
có
ái
ngữ
được.
Thực
hành
được
ái
ngữ
tức
là
dùng
lời
nói
đ
Tóm
lại,
ái
ngữ
là
pháp
môn
rất
thiết
yếu,
rất
thực
tế,
rất
thông
dụng,
rất
hữu
hiệu,
cho
bất
cứ
ai,
không
riêng
Phật
Tử,
trên
thế
gian
này,
muốn
xây
dựng
được,
cuộc
sống
ý
nghĩa,
an
lạc
hạnh
phúc.
Ái
ngữ
giúp
con
người
cải
thiện
tự
thân.
Con
người
do
mê
mờ
nên
hành
vi
bất
chánh,
ngôn
ngữ
đ
Cổ
nhơn
có
dạy:
Trong kinh sách có câu:
"Nam Mô Nhất Thiết Chúng Sanh Hoan Hỷ Kiến Bồ Tát".
Nghĩa
là
người
nào
muốn
cuộc
đời
an
lạc,
không
phiền
não,
chẳng
khổ
đau,
như
các
bậc
bồ
tát,
hãy
thực
hành
ái
ngữ
trong
đời
sống
hằng
ngày,
tất
nhiên
sẽ
được
mọi
người
hoan
hỷ
khi
gặp
mặt.
Trong
nhà
Phật,
mỗi
câu
niệm
hồng
danh
chư
Phật,
hoặc
chư
Bồ
Tát,
như
câu
nói
trên,
đ
Ngày xưa, một nhà hiền triết có bà vợ, thường ngày nói nhiều. Một hôm, bà vợ bị bệnh, không nói chuyện được, nhà hiền triết than, hôm đó ông mất, cơ hội thực hành, hạnh tu nhẫn nhịn, và hạnh lắng nghe.
Chư Tổ có dạy:
Nghĩa
là:
Người
phát
tâm
thực
hành
việc
tu
tập,
sửa
đổi
tâm
tánh
của
mình,
nhưng
không
chịu
học
hỏi
giáo
lý,
không
chịu
tìm
hiểu
Chánh
Pháp,
ai
nói
gì
cũng
nghe,
ai
bảo
gì
cũng
tin,
người
đó
dễ
bị
dụ
vào
ngoại
đạo,
dễ
bị
lạc
vào
tà
Chẳng
hạn
như
người,
phát
tâm
tu
hành,
nhận
thấy
nói
nhiều,
chỉ
gây
phiền
não,
gặp
nhiều
khổ
đau,
không
ích
lợi
gì,
bèn
thực
hành
theo,
pháp
tu
tịnh
khẩu,
nhưng
không
chịu
học,
kinh
sách
giáo
lý,
nhắm
mắt
nín
thinh,
bất
cứ
ai
hỏi,
bất
cứ
điều
gì,
đ
(Trang
nhà
Quảng
Đức,
05-2002)
Nguồn: www.quangduc.com