Nếu xưa
Có tổ Ðạt Ma
Chín năm “diện bích”
Dù không còn lưu bút tích
Ðời vẫn đắt truyền
Chơn thật nghĩa mười hai :
“Bất lập văn tự
Trực chỉ nhân tâm
Kiến tánh thành Phật”
Thì nay
Có Hòa Thượng Thích Trí Nghiêm
Mười ba năm tịch cốc
Trên đồi Trại Thủy
Ðể lại đời năm triệu chữ dịch kinh
o0o
Mười hai chữ xưa đã trở thành Vô Tự
Năm triệu chữ nay thành Vô Tự như nhau
o0o
Nắng xanh bờ cỏ Sông Cầu
Xuôi về đâu
Nước từ đâu là nguồn
Mây bay từ đĩnh tuyết
Cao ngất trời xanh vờn nhật nguyệt
Ðĩnh Hy Mã bốc hơi
Rơi rơi thành giòng sông lữnh lờ xanh biết
:
Sông Cầu
Nơi sinh trưỡng và nuôi lớn một tâm hồn anh
kiệt :
Hòa Thượng Thích Trí Nghiêm
o0o
Ði dọc Trường Sơn ra Bắc vào Nam
Ðường hoằng hóa cũng là đường lịch sữ
Ngã rẽ, khúc quanh
Thác gềnh ,thú dữ
Vẫn không chệch hướng đi
Giờ thành bất tử
Cho Dân Tộc
Ánh Ðạo vàng sáng chói
Ánh hào quang vô ngại tánh Di Ðà
Hướng về phương đông
Từ ngọn đồi Trại Thủy
Gío vẫn rít từng cơn
Mưa dài chưa ngưng nghỉ
Sóng gầm vang
Mây đen ngòm
Chớp dật…
Vẫn không nao , không lay động tâm Người
Mười ba năm… và những năm tịch cốc
Vẫn chưa hề ngơi nghĩ
Mắt vẫn trong
Lòng vẫn sáng
Thân bình an
Tay vẫn viết
Năm triệu lời Kinh
Ðộ chúng thoát luân hồi
o0o
Và hôm nay
Thời gian như dừng lại
Mây ngũ sắt kết tòa sen vĩ đại
Không gian dường trỗi nhạc
Hoa vô Ưu thơm ngát trên đồi
Chim lớp lớp cánh xòe thành mây nỗi
Thánh thót ca cung tiễn giác linh Ngài .
o0o