MẸ
Hoàng Thịnh
Mẹ là Đức Quan Âm
Hiện thân nơi cõi trần
Ban tình thương vô tận
Gieo rắc mầm Phật tâm
Trước lòng mẹ từ bi
Quỷ ma quỳ sám hối
Giũ sạch bụi sân si
Trên dốc đời u tối
Bao phen con lao đao
Giữa dòng đời điên đảo
Mẹ đã là chiếc phao
Dìu con về bến đạo
Trong chập chùng mê lộ
Con khóc cười vô thanh
Chỉ còn vòng tay mẹ
Là nơi chốn an bình.
Mẹ mong manh tuổi hạc
Mẹ tinh tuyền như sương
Thân tâm hoà an lạc
Thơm ngát nước nhành dương.
QUAN THẾ ÂM
Cõi tạm mịt mù bao kiếp sống
Hằng hà hoạn nạn với lao lung
Người chen chật ngõ, sầu hun hút
Lạnh lẽo mê kiều bần bật run...
Dù gấm luạ vàng phô rực rỡ
Dẫu thân trần trụi, tóc bung xung
Dại khôn trăm cảnh bày ra đó
Ai biết, ai hay bước quẫn cùng!
Hãi sóng thần phù sôi réo gọi
Khẩn cầu ân điển giữa không trung...
Lênh đênh phận mỏng manh bèo bọt
Phúc nguyện dâng cao thấu cửu trùng...
*****
Đã bật chồi non, xanh sắc lá
Đã nghe nhã nhạc giữa không trung,
Nguồn hương cam lộ, bừng cơn mộng
Nhật nguyệt luân lưu toả ánh hồng
Muốn ca thánh thót thay chim sáo
Muốn khóc nghẹn ngào, ôi đức ân!
Vạn vạn hương hoa dâng dưới bệ
Từ Bi Vô Lượng Quan Thế Âm.
Melbourne, nhân ngày kỷ niệm Mẹ Quán Thế Âm, 19/9/1999_Kỷ Mão
---o0o---
| Mục lục Tác gia?|
Cập nhật ngày: 01-01-2002