Lời
nói đầu cuả dịch giả
Qúy vị độc
giả bắt đầu đọc những trang đầu tiên sẽ cảm thấy
những lời vấn đáp rất lạt lẽo, không có chút mùi vị
gì cả. Ấy là cốt tủy của Thiền vốn như thế. Nếu độc
giả đọc đến chỗ cảm thấy không hiểu không biết thì
nên nhìn thẳng chỗ không hiểu không biết đó xem cái đó
là tại sao? Cái "không biết tại sao?"đó thiền tông gọi
là nghi tình. Cái nghi tình này nếu giữ được mãi sẽ đưa
qúy vị đến chỗ giác ngộ thành Phật. Xin chớ nên giải
theo lời văn để đóng bít cửa ngộ. Nếu quí vị đọc tiếp
thì sẽ phát hiện ra nhiều đều hay bất ngờ.
Thích Duy
Lực
Hoàng Bá
Thiền Sư pháp danh Hy-Vận, người tỉnh Phước-Kiến, thuở
nhỏ xuất gia tại núi Hoàng Bá thuộc Hồng Châu, trên trán
có một bướu thịt giống hạt châu, giọng nói nhu nhuần
trong sáng, ý chí đạm bạc.
Khi đi núi
Thiên-Thai, giữa đường gặp một vị Tăng, nói chuyện với
nhau như quen biết đã lâu. Nhìn kỹ thấy ánh sáng con mắt
Tăng ấy chói người. Cùng đi chung đến một con sông, nhằm
lúc mực nước sông dâng cao nên phải chống trượng dừng
lại. Tăng ấy rủ Sư cùng qua sông. Sư nói :
_Ông qua được
thì tự qua.
Tăng ấy
liền bước đi trên mặt sông giống như đi trên đất bằng,
rồi quay đầu lại kêu Sư :
_Qua đây!
Qua đây!
Sư hét rằng
:
_Ông tự
liễu này (tự liễu : chỉ tự độ mình)! Nếu tôi biết trước
sẽ chặt chân ông.
Tăng ấy
lại tán thán rằng :
_Thực là
pháp khí đại thừa, ta chẳng thể so bằng.
Nói xong liền
biến mất.
Sư đến
kinh đô Lạc Dương khất thực từng nhà. Có một bà lão ra
cổng nói :
_Cho bao nhiêu
cũng không thấy đủ!
Sư nói :
_Cụ chưa
bố thí sao lại trách tôi như thế!
Bà lão cười
rồi đóng cổng lại. Sư ngạc nhiên, xin được nói chuyện
với bà lão. Lời bà lão cũng như phát thuốc đúng bệnh của
Sư. Lát sau từ giã, bà lão bảo rằng :
_Nên đi xứ
Nam Xương tham bái Mã Tổ.
Sư đến
Nam Xương thì Mã Tổ đã thị tịch, liền chuyển sang Thạch
Mông bái tháp Mã Tổ. Khi ấy Bá Trượng Thiền Sư đang ở
nhà lá bên cạnh tháp, Sư bèn tham bái Bá Trượng, Trượng
nói :
_Đường
đường nguy nga từ phương nào đến?
_Đường
đường nguy nga từ Lãnh Nam đến.
_Đường
đường nguy nga muốn làm việc gì?
_Đường
đường nguy nga chẳng vì việc khác. Rồi lễ bái.
Sư hỏi :
_Tông thừa
từ xưa chỉ thị như thế nào?
Trượng im
lặng giây lâu.
Sư nói :
_Chẳng nên
bảo người đời sau dứt tuyệt đi.
Trượng nói
:
_Tưởng ngươi
là một con người.
Rồi bỏ
đi về phòng.
Sư theo sau
đi vào phòng nói :
_Ông ta đặc
biệt đến đây.
Trượng nói
:
_Nếu vậy
thì sau này không được cô phụ ta.
Một hôm,
Bá Trượng nhắc lại cái công án tái tham Mã Tổ bị hét
(1), Sư ngay đó lãnh ngộ.
GHI CHÚ
:
(1) Công
án Bá Trượng tái tham Mã Tổ bị hét.
Đang đứng
bên cạnh Tổ, Tổ nhìn phất trần nơi góc thiền sàng.
Trượng
nói : Tức dụng này, lìa dụng này.
Tổ nói
: Ngươi về sau sẽ mở miệng dạy người như thế nào?
Trượng
lấy phất trần dựng đứng.
Tổ nói
: Tức dụng này, lìa dụng này.
Trượng
treo phất trần lại chỗ củ. Tổ bỗng oai hùng hét một tiếng
lớn, khiến cho Bá Trượng điếc lỗ tai ba ngày.
Khi Hoàng
Bá vừa nghe kể lại đến đây liền le lưỡi bất giác đại
ngộ.
Một hôm
Bá Trượng hỏi Sư :
_Đi đâu
mới về đây?
Sư nói :
_Dưới núi
Đại Hùng hái nấm mới về.
_Có gặp
con hổ không?
Sư liền
kêu tiếng hổ.
Trượng cầm
búa làm cái thế chém. Sư liền bạt tai Bá Trượng Bá Trượng
mỉm cười rồi về phòng liền, sau đó thượng đường nói
:
_Dưới núi
Đại Hùng có một con hổ, các ngươi hãy để ý xem.
Lão già Bá
Trượng hôm nay đã đích thân bị cắn một cái.
Một hôm.
Bá Trượng vì phổ thỉnh ( mời tất cả chúng cùng đi làm
) đi khai khẩn ruộng về. Trượng nói :
_Khai khẩn
ruộng chẳng phải dễ.
Sư nói :
_Theo chúng
làm việc.
_Làm phiền
dụng đạo.
_Đâu dám
từ chối lao nhọc.
Trượng hỏi
:
_Khai khẩn
được bao nhiêu ruộng?
Sư đem cuốc
cuốc đất ba cái. Trượng liền hét, Sư bịt tai bỏ đi.
Sư ở thiền
hội Nam-Tuyền, lúc đang phổ thỉnh lựa rau cải.
Tuyền hỏi
: Đi đâu?
Đáp : Đi
lựa rau cải.
Tuyền nói
: Lấy gì để lựa?
Sư giơ cây
dao.
Tuyền nói
: chỉ biết làm khách, chẳng biết làm chủ.
Sư lấy dao
điểm ba cái.
Tuyền nói
: Đại chúng lựa cải đi.
Một hôm,
Sư bưng bát đến chỗ tòa của Nam Tuyền ngồi.
Tuyền nhìn
thấy hỏi : Trưởng lão hành đạo từ năm nào?
Sư nói :
Trước Oai-Âm-Vương.
Tuyền nói
: Vẫn còn là con cháu của ta. Đi xuống đi!
Sư bèn qua
cái ghế thứ nhì ngồi, Tuyền bèn thôi.
Một hôm
Tuyền nói :
_Lão tăng
có một bài ca chăn trâu, xin trưởng lão xướng họa.
Sư nói :
_Ta đã có
thầy rồi.
Sư từ giã
Nam Tuyền. Tuyền đưa đến cửa, chỉ cái nón của Sư nói
:
_Thân của
trưởng lão lớn vô hạn mà cái nón thì nhỏ quá đi!
Sư nói :
_Mặc dầu
như thế mà đại thiên thế giới trọn ở trong đó.
Tuyền nói
:
_Còn cụ
già này chứ!
Sư đội
nón đi liền.
Sư ở thiền
hội Diêm-Quan, đang lễ Phật trên chánh điện, có Sa Di (sau
này là vua Đường Tuyên-Tông) hỏi :
_Chẳng chấp
cầu Phật, chẳng chấp cầu Pháp, chẳng chấp cầu Tăng, Trưởng
Lão lễ Phật để cầu cái gì?