|
.
TÂY
TẠNG TỰ - BÌNH DƯƠNG
KINH
THỦ LĂNG NGHIÊM TÔNG THÔNG
Người
dịch : THUBTEN OSALL LAMA - NHẪN TẾ THIỀN SƯ
THÀNH
HỘI PHẬT GIÁO TP. HỒ CHÍ MINH - Phật lịch : 2541 - 1997
|
|
ĐẠI
PHẬT ĐẢNH NHƯ LAI MẬT NHÂN
TU
CHỨNG LIỄU NGHĨA CHƯ BỒ TÁT
VẠN
HẠNH THỦ LĂNG NGHIÊM KINH TÔNG THÔNG
Đời
Đường:
Ngài
Bát Lạt Mật Đế, Sa Môn xứ Thiên Trúc dịch.
Ngài
Di Già Thích Ca, Sa Môn xứ Ô Trường dịch ngữ.
Trần
Chánh Nghị Đại Phu Phòng Dung, Bồ Tát Giới Đệ Tử chép.
Đời
Minh:
Bồ
Tát Giới Đệ Tử Tiền Phụng Huấn Đại Phu, Lễ Bộ Từ
Tế Thanh Sử Tư Viên Ngoại Lang, Nam Nhạc Tăng Phụng Nghi tông
thông.
Việt
dịch : Thubten Osall Lama - Nhẫn Tế thiền sư 1994-1950
Biên
tập : Chúng đệ tử Đời Thứ Ba Tây Tạng Tự
ẤN
BẢN LẦN THỨ NHẤT 1997
MỤC
LỤC
Lời
Nói Đầu
Tiểu
sử Ngài Thubten Osall Lama (Nhẫn Tế Thiền Sư)
PHẦN
THỨ NHẤT: PHẦN TỰA
Duyên
khởi của Kinh Lăng Nghiêm Tông Thông
QUYỂN
I
Đại
Phật Đảnh, Như Lai Mật Nhân, Tu Chứng Liễu Nghĩa, Chư Bồ
Tát Vạn Hạnh, Kinh Thủ Lăng Nghiêm Tông Thông.
Tựa
chung
Duyên
khởi của Kinh
PHẦN
THỨ HAI: PHẦN CHÁNH TÔNG
CHƯƠNG
I : CHI BÀY CHÂN TÂM
Mục
Một : Gạn Hỏi Cái Tâm:
Nguyên
do của thường trụ và lưu chuyển.
Chấp
tâm ở trong thân
Chấp
tâm ở ngoài thân
Chấp
tâm núp sau con mắt
Chấp
nhắm mắt thấy tối là thấy bên trong thân
Chấp
tâm hợp với chỗ nào thì liền có ở chỗ ấy
Chấp
tâm ở chặng giữa
Chấp
tâm không dính dáng vào đâu tất cả
Mục
Hai : Chỉ Rõ Tánh Thấy
Cầu
đi đến chỗ chân thật
Phóng
quang nêu ra tánh thấy viên mãn sáng suốt
Hai
thứ căn bản
Nương
cái thấy, gạn hỏi cái tâm
Chỉ
rõ tính thấy không phải là con mắt
Ý
nghĩa chủ và khách
QUYỂN
II
Chỉ
tánh thấy không sanh diệt
Chỉ
chỗ điên đảo
Lựa
bỏ tâm phan duyên để chỉ tánh thấy khôngthể trả về đâu
Lựa
riêng trần cảnh để nêu ra tánh thấy
Mục
Ba : Phật Nêu Ra Tánh Thấy Ngoài Các Nghĩa "Phải" Và "Chẳng
Phải":
Nghi
tánh thấy hiện ở trước mắt
Chỉ
ra không có cái gì tức là cái thấy
Ngài
Văn Thù kính xin Phật phát minh hai thứ
Tánh
thấy không có phải hay chẳng phải
Mục
Bốn : Phá Những Thuyết Nhân Duyên, Tự Nhiên:
Nghi
Tâm Tính Tự Nhiên Như Thần Ngã
Chỉ
ra không phải là tự nhiên
Nghi
là nhân duyên
Tánh
thấy không phải là nhân duyên, rời các danh, tướng
Bác
nhân duyên, tự nhiên
Chỉ
thẳng tánh thấy
Mục
Năm : Chỉ Ra Cái Vọng Thấy
Xin
chỉ dạy tánh thấy chẳng do thấy
Chỉ
ra hai thứ vọng thấy
Mục
Sáu: Chỉ Rõ Ý Nghĩa Tánh Thấy Không Phải Là Cái Thấy, Viên
Mãn Bồ Đề.
Mục
Bảy : Tóm Thu Về Như Lai Tạng
A.
Thu sắc ấm
B.
Thu thọ ấm
C.
Thu tưởng ấm
D.
Thu hành ấm
E.
Thu thức ấm
QUYỂN
III
Thu
sáu nhập
Thu
mười hai xứ
Thu
mười tám giới
Thu
bảy đại
Đốn
ngộ Pháp thân và phát nguyện
QUYỂN
IV
Mục
Tám : Chỉ Rõ Căn Nguyên Hư Vọng Và Tánh Giác Toàn Vẹn:
Ông
Mãn Từ trình bày chỗ nghi
Vô
minh đầu tiên
Nguyên
nhân vọng thấy có thế giới
Chỉ
rõ giác chẳng sanh mê
Chỉ
các đại có thể tương dung
Chỉ
tánh Diệu Minh là Như Lai Tạng, rời cả hai nghĩa "Phi"
và "Tức"
Chỉ
mê vọng không có nhân, hết mê là bồ đề
Lại
phá xích nhân duyên, tự nhiên (A). Xưa nay không vọng (B). Đưa
vào bồ đề
Mục
Chín : Chỉ Nghĩa Quyết Định
Các
phép tu hành sau khi đốn ngộ, phát bồ đề tâm
Tâm
nhân địa
A.
Xét rõ gốc rễ phiền não
B.
Đánh chuông để thể hiện tính thường
1.
Nghi căn tánh không có tự thể
2.
Chỉ bày tánh nghe là thường trụ
|