Chứng Đạo Ca
Trực chỉ đề cương
Nguyên tác: Huyền Giác Thiền Sư
Biên dịch: Từ Thông Thiền Sư
Sài Gòn 1998 - 2543
---o0o---
THI
CA 54
CÁI THẤY CỦA NGƯỜI CHỨNG ĐẠO
BẢN NGUYÊN VẠN PHÁP MỘT THỂ
NHẤT CHÂN
---o0o---
Phiên âm:
Liễu liễu kiến vô nhất vật
Diệc vô nhơn diệc vô Phật
Đại thiên sa giới hải trung âu
Nhất thiết thánh hiền như điện phất
Giả sử thiết luân đảnh thượng triền
Định tuệ viên minh chung bất thất
Dịch nghĩa:
Thấy rất rõ không hề có thật vật
Cũng không người, không có Phật Trời chi !
Cõi đại thiên như bọt biển nổi chìm
Hiền vói Thánh ! Như những tia điện nhoáng
Dù vành sắt, niềng đầu mà xoay xác
Trong mọi thời, định tuệ tôi vẫn sáng tròn
TRỰC CHỈ
Trước mắt người chứng đạo, thấy vạn vật không
có thật vật, thấy người không thật người, thấy Hiền Thánh
không thật có Hiền Thánh và Phật cũng không có Phật. Đại thiên
thế giới nhiều như cát sông Hằng, cũng chỉ như thứ bọt bèo hữu
cùng nổi chìm, sanh diệt ở trên mặt nước biển vô cùng, nghĩa là
cũng không có thật Đại thiên sa giới
Người chứng đạo,
nhìn vạn pháp qua cái thấy của tuệ nhãn. Cái thấy của người
chứng đạo là kết qủa của một qúa trình tu tập quán chiếu tư duy,
thiền định lâu dài. Cho nên cái thấy của người chứng đạo nhìn
thủng các lớp màn vô minh chấp mắc bao vạn đời kiếp của con
người, thấy được cái THỰC TƯỚNG của vũ trụ vạn hữu là
"tướng duyên sinh" mà có. Có bằng cái có của "duyên
sinh". Nhân duyên còn hòa hợp thì còn gọi là sinh. Khi nhân
duyên chia ly thì gọi là diệt. Dưới cái thấy của Tuê nhãn, vạn
pháp CÓ mà không thực có. Vì nó không có cái tự ngã chân
thật của riêng nó. Nhưng người chứng đạo, cũng không hoàn toàn
phủ nhận rằng vạn pháp là KHÔNG, vì vạn pháp không phải trống
không, vĩnh viễn không như không của sừng thỏ lông rùa.
Hiền Thánh, Trời Phật tư duy cho sâu sắc, quán chiếu
cho tinh tường chân lý, người ta sẽ hiểu tất cả những từ để
xưng gọi các địa vị tôn quý đó, cũng chỉ là danh ngôn giả lập
mà ra. Hiền thánh là ai ? Trời là ai ? Phật là ai ? Tất cả địa vị
ấy, danh xưng tôn qúy ấy đều từ một con người. Dựa vào tiêu
chuẩn giác ngộ chân lý trọn vẹn hay chưa mà "ước định"
cấp bậc và gán cho cái danh xung ấy. Mà danh xưng giả lập thì cũng
chỉ một dạng "duyên sinh như huyễn" của vạn pháp ở trong
vạn pháp.
Do vậy, trước cái thấy của người chứng đạo là:
KHÔNG CÓ THẬT VẬT và KHÔNG CÓ THẬT TẤT CẢ.
---o0o---
Thi
ca
53
| Mục
lục |
Thi
ca
55
|
---o0o---
|
Thư Mục Tác Giả |
---o0o---
Vi tính : Hoa Giác - Quảng Thức
Trình bày: Nhị Tường
Cập
nhật :
11-05-2002
|