Xưa có một chàng thanh niên đau nặng, đã hết phương cứu chữa
mà bệnh tình vẫn không thuyên giảm. Các thầy thuốc danh tiếng trong vùng đều bó
tay, nên chàng ta thất vọng đau khổ lắm.
Nhưng may thay, một hôm có một vị lương y tìm đến thăm bệnh cho chàng rồi nói:
"Bệnh anh trầm trọng lắm rồi, chỉ còn một phương thuốc cứu chữa mà thôi, thuốc
ấy tuy khó tìm, nhưng cố gắng sẽ tìm được. Thứ thuốc ấy là thứ thịt chim trĩ,
anh phải tìm mua cho được mà ăn, thì bệnh sẽ lành. Anh cứ y theo lời tôi thì một
thời gian sẽ thấy hiệu quả ngay. Bây giờ tôi phải đi nơi xa để cứu chữa cho
những người khác".
Chàng ta nghe qua lấy làm mừng rỡ, liền mượn một người hàng xóm đi mua hộ chim
trĩ. Người hàng xóm thấy tình cảnh của chàng và lấy làm thương hại nên cố gắng
đi tìm mua giùm. Ði tìm mãi mua được một con về cho chàng. Sau khi ăn xong thấy
bệnh tình thuyên giảm nhiều, chàng rất sung sướng và tán tụng vị lương không
ngớt. Nhưng tiếc thay, anh chỉ ăn một con rồi không ăn nữa, nên bất ngờ bệnh
tình trở lại như cũ. Chàng lại than phiền thuốc không hay thầy không giỏi.
Thời gian sau, vị lương y trở lại hỏi:
- Bệnh bớt chưa?
Chàng đáp:
- Dạ thưa không bớt gì cả. Trước kia Ngài bảo tôi mua chim trĩ ăn thì hết bệnh
sẽ lành, tôi y theo lời mượn người mua được một con đem về ăn. Khi ăn xong thì
bệnh có giảm một đôi phần, nhưng trải qua vài ngày thì bệnh trở lại như cũ.
Vị lương y nói:
- Sở dĩ bệnh của anh không lành là không phải lỗi vì tôi, cũng không phải tại
thuốc không hay, mà lỗi tại anh. Vì bệnh của anh là trọng bệnh cần phải ăn nhiều
chim trĩ mới có thể lành, chứ mới ăn một con mà mong lành bệnh sao được. Nghe ra
chàng ta tự giận và trách mình quá dại khờ nông nỗi...
Câu chuyện này Ðức Phật ví dụ cho chúng sanh bị khổ trầm luân sanh tử nhiều đời
nhiều kiếp, Ðức Phật ra đời chỉ cho phương pháp thoát khổ nhưng chúng sanh biếng
nhác không chịu y theo giáo pháp tiếp tục tinh tấn tu hành, nên vẫn bị sanh tử
luân hồi mãi không giải thoát, trở lại trách Phật không độ, Phật pháp không
nhiệm mầu...
Nguồn: www.quangduc.com