Tắc
Hai Mươi Lăm
HÀNG
THỨ BA NÓI PHÁP
Cử
:
Ngưỡng
Sơn nằm mộng thấy đến cung trời Đâu Xuất của Phật Di
Lặc, ngồi vào hàng thứ 3. Có vị tôn giả bạch chùy rằng
:
-Hôm
nay người ở hàng thứ 3 nói pháp.
Sơn
đứng dậy bạch chùy :
-Nghe
cho kỹ, nghe cho kỹ ! Pháp Đại Thừa là ly tứ cú, tuyệt
bách phi.
Bình
:
Thử
hỏi Ngưỡng Sơn nói pháp hay không nói pháp ? Mở miệng là
mất mạng, ngậm miệng là chôn thây; ngay cả khi không mở,
không ngậm thì cũng còn xa chân lý 10 vạn, 8 ngàn dậm.
Tụng
:
白
日 青 天
Bạch
nhật thanh thiên
夢
中 說 夢
Mộng
trung thuyết mộng
捏
怪 捏 怪
Niết
quái niết quái
誑
呼 一 眾
Cuống
hô nhất chúng.
Ngay
giữa ban ngày
Nói
mộng trong mộng
Bịa
ra chuyện này
Lừa
gạt đại chúng.
Chú
Thích :
-Ngưỡng
Sơn là học trò của Quy Sơn. Hai thầy trò là sáng tổ của
dòng Quy Ngưỡng. Đây chỉ là một giấc mộng, nhưng trời
đất lại chẳng phải là mộng sao ? Ngưỡng Sơn toàn thân
là tâm bồ đề, ngay trong mộng cũng còn nói pháp.
(Thánh
Tham)
-Tứ
cú : có, không, vừa có vừa không, không có không không.
-Bách
phi : 100 sự phủ định.
-Giải
thích bài kệ :
Câu
1 : nếu các ông đạt đạo và ở trong đại định thì mọi
sự việc đều rõ như ban ngày.
Câu
2 : các ông đang nằm mộng trong một thế giới mộng. Đừng
mộng một giấc mộng điên.
Câu
3 : đây là một chuyện kỳ thú.
Câu
4 : đây là mánh lới cũ rích của Vân Môn dùng lời nói vô
lý để tạo nghi tình nơi các ông. Ông ta đang nói về các
ông chứ không phải nói về Ngưỡng Sơn.
(Sekida)
-Các
triết gia và các nhà thần học luôn luôn phân tích và tranh
luận về chân lý. Đó chỉ là những giảng giải và khái
niệm hóa. Chân lý của Đại Thừa (trong đó có Thiền tông)
là không chấp : vượt lên lời nói và tư tưởng. Đời sống
không phải là một khái niệm mà là ở đây và bây giờ.
Đại Thừa mà Ngưỡng Sơn dạy, chỉ thẳng vào thực tại
chúng ta phải chứng nghiệm nó cả đời.
(Kubose)
Tắc
hai Mươi Sáu
HAI
TĂNG CUỐN RÈM
Cử
:
Trước
buổi thọ trai, chư tăng tới tham Thanh Lương Đại Pháp Nhãn.
Nhãn chỉ cái rèm. Lúc đó có 2 ông tăng ra cuốn rèm lên.
Nhãn nói :
-Một
được, một mất.
Bình
:
Thử
hỏi ai được, ai mất ? Nếu các ông có một con mắt soi thấu
bí mật thì sẽ thấy chỗ thất bại của Thanh Lương quốc
sư. Tuy là vậy, kỵ nhất là bàn cãi về việc được mất.
Tụng
:
捲
起 明 明 徹 太 空
Quyền
khởi minh minh triệt thái không
太
空 猶 未 合 吾 宗
Thái
không do vi hợp ngô tông
爭
似 從 空 都 放 下
Tranh
tự tòng không đô phóng hạ
綿
綿 密 密 不 通 風
Miên
miên mật mật bất thông phong.
Cuốn
bức rèm lên, thái không hiện
Thái
không chưa hẳn hợp tông ta
Sao
bằng tất cả đều bỏ xuống
Chặt
chẽ chẳng cho gió lọt qua.
Chú
Thích :
-Giải
thích về bài kệ :
Câu
1 : đạt đạo là cuốn lên bức rèm vô minh, hòa nhập
vào Thái Không.
Câu
2 : sao bằng tất cả đều buông xuống : khi các ông đạt
được tiến bộ khi tọa thiền, các ông phải quên đi những
gì các ông đã đạt được.
Câu
3 và 4 : đừng để tay trái biết tay mặt đang làm gì.
-Mỗi
sự việc đều có 2 mặt, một tốt, một xấu, một được
một mất. 2 ông tăng cuốn rèm lên là được vì tỏ ra hiểu
ý thầy, nhưng đồng thời cũng là mất vì ra vẻ ta đây là
điều cấm kỵ trong thiền học.
(Sekida)
-Pháp
Nhãn nói một ông tăng giác ngộ còn một ông tăng thì không,
một người đúng, một người sai mặc dù họ cùng làm một
việc, cùng lúc. Công án này chỉ rằng ở trong tuyệt đối,
tương đồng là sai biệt, sai biệt là tương đồng. Giống
như nước ở trong ly. Cả 2 đều trong suốt nhưng nước là
nước, thủy tinh là thủy tinh. Mặt khác Pháp Nhãn cố làm
cho thiền sinh bối rối để thử sự hiểu biết của họ.
Đừng tin vào một cái gì chỉ vì thiền sư nói thế. Có thể
chính thiền sư đã sai.
(Kubose)
Tắc
Hai Mươi Bẩy
KHÔNG
PHẢI TÂM, PHẬT
Cử
:
Một
ông tăng hỏi Nam Tuyền :
-Còn
có pháp nào chưa nói cho người không ?
-Có.
-Pháp
chưa nói là pháp gì ?
-Không
phải là tâm, không phải là Phật, không phải là vật.
Bình
:
Để
trả lời câu hỏi này, Nam Tuyền đã dùng hết cả của cải,
thật đáng nực cười.
Tụng
:
叮
嚀 損 君 德
Đinh
ninh tổn quân đức
無
言 真 有 功
Vô
ngôn chân hữu công
任
從 滄 海 變
Nhậm
tòng thương hải biến