|
.
Thiền
Sư Bác Sơn
THAM THIỀN
CẢNH NGỮ
Dịch
Gỉa Thích Duy Lực
|
|
CHƯƠNG
V
CẢNH
NGỮ KHAI THỊ
THIỀN
GIẢ THAM CÔNG ÁN
Khai
Thị Thiền Giả Đổng Nham Đạt Không:
Thông
đạt hư không ngược sóng bạc
Khéo
đem gia sản đều phá sạch
Có
mắt chẳng thấy, có tai điếc
Cục
thịt đỏ lòm đánh mạnh thêm.
Để
cho meo trắng đầy khóe miệng
Phật
pháp trần lao cùng bình đẳng
Chánh
niệm, mũi kim đâm chẳng lọt
Da
mặt sắt đúc, không nhân tình.
Phi
lễ chớ dạy, nhẹ bước chân
Cử
chỉ an tường phải hồi hổ
Dối
đem tri kiến, vọng thân sơ
Đập
nát khối nghi, phải diệu ngộ.
Chẳng
vỡ khối nghi, chẳng thể thôi
Thả
ra trâu cổ của Qui Sơn
Một
mai xỏ mũi dắt trở về
Lấp
đất che trời một con này.
Khai
Thị Thiền Giả Phong Đình Trí Kiến Tham Công Án Chữ “Vô”:
Con
chó Phật tánh không?
Ngay
đó tuyệt thân sơ
Như
vào sóng ngàn tầm
Chỉ
tìm cá đỏ đuôi
Có
sừng chẳng phải nó
Không
râu chẳng phải ly
Hữu,
vô đều dẹp sạch
Dò
kiếm ngọc ly long.
Lại
như lửa bốn phía
Phía
trước một con đường
Lùi
bước bị đốt chết
Chạy
ngang cũng tan thân.
Lửa
dữ chẳng đình chỉ
Muốn
sống chớ chần chờ.
Như
đi trên miệng vực
Bể
sâu một muôn trượng
Dụng
ý phải như thế
Giữ
lấy cái chốt linh
Có
trình phía trước
Nước
đến tự thành ngòi.
Khai
Thị Thiền Giả Trí Bạch Tham Công Án “Cục Cứt Khô”:
Thế
nào là Phật? - Cục cứt khô
Đại
thiên thế giới một cục sắt
Toàn
thân ngồi ở trong cục sắt
Lúc
chẳng được ra, nói với ai?
Trí
Bạch lễ bái.
Sư
nói: Chớ lễ bái, dẫu cho lúc ra được cũng ăn ba mươi gậy.
Khai
Thị Thiền Giả Trí Bật Tham Công Án
“Một
Câu Thoại Đầu Khởi Từ Chỗ Nào”:
Một
câu thoại đầu từ đâu khởi
Biển
sâu khiến cho cạn tới đáy
Một
câu thoại đầu đi về đâu
Gió
xuân thổi chạm cây sen hồng
Chẳng
xét đi, chỉ xét khởi
Đá
sụp, vực lở, điếc hai tai
Trong
mười hai thời bước chẳng dời
Như
muốn dừng ở trên dao nhọn
Chỉ
cần lộn ngược một phen xem
Lục
địa bình nguyên cứ cất bước
Nam
nhi lập chí nên như thế
Ai
nói bắt rồng, vuốt râu cọp
Hỏi
đường Đài Sơn như thế nào?
Chỉ
ở thôn xa hãy đi thẳng.
Khai
Thị Cư Sĩ Tâm Dương Tham Công Án “Không Tung Tích”:
Không
tung tích, chớ ẩn thân
Dựng
thẳng xương sống, hành như thế
Vách
sắt, núi bạc đều dựa ngã
Mấy
lần hoan hỷ, mấy lần sân.
Chỗ
ẩn thân không tung tích
Đừng
hướng hư không tìm dấu chim
Buông
bỏ mặt sắt của mẹ sanh
Tật
lê đổ ra nước vàng ròng
|