NGŨ
GIÁC QUAN CHẲNG PHẢI TOÀN NĂNG
-
Sự hay dở của ngũ giác quan:
Con
người nhờ sự cảm nhận của ngũ giác quan hoạt động trong
xã hội, là xã hội đủ màu sắc của thế giới hiển tánh.
Nếu chẳng có cảm nhận của ngũ giác quan thì thế giới
này sẽ thành đen tối, chẳng sinh khí như xác chết.
Do
đó, con người bèn tập trung sự chú ý trên ngũ giác để
tham gia vào sự hoạt động của đại thiên thế giới, đồng
thời cảm nhận của ngũ giác quan để bày tỏ thất tình
lục dục của họ, mà chẳng biết sinh trong thế giới này,
chỉ cảm nhận được phạm vi khu vực rất nhỏ của thế
giới hiển tánh, mà tiến vào khu vực bế tắc.
Dù
thế, con người vẫn tỏ ra đắc chí thỏa mãn, đối với
công năng cảm nhận của ngũ giác quan.
Kỳ
thật, ngũ giác quan của con người rất giới hạn, vật xa,
vật lớn chẳng thể thấy; vật nhỏ, vật có lớp vỏ chẳng
thể xem thấu; siêu âm và thứ âm thì chẳng thể nghe (tần
số âm thanh mỗi giây chấn động 20.000 lần, dưới 20 lần
là thứ âm), vị giác không bằng chó mèo… còn chưa nói đến
sự vật hư ẩn khác! Đối với khái niệm “dùng thời gian
để làm thể vận tải trừu tượng của vật ẩn tánh trong
vũ trụ vô cực”, ngũ giác quan hoàn toàn không thể biết
được.
Tục
ngữ nói: “Mắt thấy là thật”, ấy là sai lầm; mắt thấy
được thường không đúng với thật tế, nếu không nhờ
máy móc, ông sẽ cho mặt trời với mặt trăng lớn nhỏ giống
nhau. Con người hiện nay vẫn chưa hiểu rõ “con rồng” là
vật gì? Vì nó là động vật hư thái, con mắt chẳng nhìn
thấy sự tồn tại của nó.
Không
thấy được làn sóng điện, nhưng nó tồn tại khách quan;
làn sóng tin tức cũng chẳng thể thấy, nhưng nó lại tràn
đầy không gian.
Sự
ngu độn của con người là thường thường trong cuộc sống
hàng ngày quá tin cậy vào sự cảm nhận ngũ giác quan của
mình.
Người
địa cầu chúng ta đối với quy luật ẩn hiển giao biến
của vũ trụ còn chưa biết rõ, nên chẳng tin tâm linh của
mình vốn sẵn đầy đủ tất cả công năng. Đây thuộc triết
lý khoa học vô cực, ai cũng có thể qua sự tu trì, mà tự
động hiển hiện tiềm năng đã sẵn của mình.
Theo
quan niệm này, chúng ta có thể suy luận: Do 5 yếu tố kim mộc
thủy hỏa thổ tổ chức thành quả địa cầu, sanh ra người
địa cầu, ắt phải có sẵn ngũ giác quan của bộ óc để
thích ứng hoàn cảnh địa cầu này. Những hành tinh khác trong
vũ trụ nếu sinh vật sanh sống trên đó, tất nhiên phải
có hệ thống cảm nhận của họ, để thích ứng với hoàn
cảnh của hành tinh đó, có thể là ngũ giác quan, cũng có
thể chỉ 4 hay 3 giác quan.
Theo
nghĩa này thì sinh linh sống trong phạm vi lớn mênh mông của
không gian bốn chiều, của ngũ giác quan không đủ sử dụng,
tự nhiên sanh thêm sanh thêm giác quan thứ 6, ấy là việc hợp
lý thôi.
- Máy
móc chẳng thể thay thế giác quan thứ 6:
Cảm
thấy ngũ giác quan không đủ dùng, con người nghĩ ra dùng
máy móc thay thế để giúp cho việc thu nhận tin tức. Kỳ
thật máy móc chỉ là khuất xung sự cảm nhận của ngũ giác
quan, mở rộng tầm phạm vi cảm giác được nhìn xa hơn, nghe
xa hơn. Nhưng vẫn phải dùng mắt để nhìn, dùng tai để nghe.
Kỹ
thuật khoa học hiện đại chẳng thể chế tạo máy móc bằng
như công năng giác quan thứ 6, máy móc cũng chẳng thể hoàn
toàn thay thế sự thấy và nghe cho người điếc người mù.
Vậy
máy móc chẳng phải giác quan thứ 6 đã rõ ràng, nên X quang
nhìn thấu rõ cơ thể con người, nhưng chẳng được gọi
là “khai thiên nhãn”. Vì chẳng thể rọi trực tiếp đến
bệnh nhân ở cách xa mấy dậm, cho nên chẳng thể so sánh
với nhà khí công và người có công năng đặc biệt.