CHƯƠNG
8
CÁC
MỐI QUAN HỆ CỦA NGƯỜI ĐÃ TỎ NGỘ
Tiến
vào cái bây giờ từ chỗ đứng của bạn
Tôi
vẫn luôn nghĩ rằng sự giác ngộ chân chính là bất
khả ngoại trừ thông qua tình yêu trong mối quan hệ giữa
người nam và người nữ. Chẳng phải đây là sự kiện làm
cho chúng ta toàn vẹn trở lại sao? Cho đến khi sự kiện ấy
xảy ra, đời sống của một cá nhân làm sao có thể thỏa
nguyện được?
Có
đúng là trải nghiệm của bạn không? Phải chăng sự kiện
này đã xảy đến cho bạn?
Chưa,
nhưng làm sao có thể khác đi được? Tôi biết nó sẽ xảy
ra thôi.
Nói
khác đi, bạn đang chờ đợi một biến cố kịp lúc để
cứu vớt mình. Chẳng phải đây là sai lầm cốt lõi mà chúng
ta đã bàn đến sao? Sự cứu rỗi không ở nơi nào khác trong
không gian và thời gian. Nó ngay bây giờ và ở đây.
Cụm
từ “sự cứu rỗi ngay bây giờ và ở đây” có nghĩa là
gì? Tôi không hiểu. Thậm chí tôi cũng không biết cứu rỗi
là cái gì nữa.
Hầu
hết mọi người đều theo đuổi khoái lạc vật chất hay
nhiều hình thức thỏa mãn tâm lý khác nhau, bởi vì họ tin
rằng chúng sẽ đem lại hạnh phúc cho họ hoặc giải phóng
cho họ khỏi cảm giác sợ hãi hay thiếu thốn. hạnh phúc
có thể được xem là cảm giác khoái hoạt cao độ đạt được
nhờ lạc thú vật chất, hay là cảm nhận về cái tôi an toàn
hơn và toàn diện hơn có được thông qua một dạng thỏa
mãn tâm lý nào đó. Đây là sự tìm cầu cứu rỗi để thoát
khỏi tâm trạng bất mãn hay cảm giác thiếu thốn. bất kỳ
thỏa mãn nào họ đạt được vẫn cứ luôn ngắn ngủi, cho
nên điều kiện thỏa nguyện thường được phóng chiếu một
lần nữa vào một điểm tưởng tượng cách xa cái bây giờ
và ở đây. “Khi tôi có được thứ này hay thoát khỏi cái
kia – lúc đó tôi sẽ ổn thôi”. Đây chính là cái định
kiến mê muộn gây ra ảo tướng về sự cứu rỗi trong tương
lai.
Cứu
rỗi chân chính là sự thỏa nguyện, là sự an bình và thanh
thản trong tâm hồn, là sự sống trong trạng thái toàn diện
của nó. Nó chính là trạng thái hiện hữu như bạn đang là,
cảm nhận được bên trong bạn điều thiện không có đối
cực, niềm vui của Bản thể hiện tiền không lệ thuộc vào
bất cứ thứ gì bên ngoài chính nó. Sự cứu rỗi được
cảm nhận không phải như là một kinh nghiệm thoáng qua mà
là sự hiện trú vĩnh cửu. Theo ngôn ngữ thần học, nó là
“mặc khải Thượng đế” – không phải là thứ gì đó
bên ngoài bạn, mà là cái tinh hoa sâu thẳm nhất của riêng
bạn. Sự cứu rỗi chân chính là hiểu rõ bản thân như là
một thành phần không thể tách rời của sự sống duy nhất
vô tướng và phi thời gian, từ đó xuất sinh tất cả mọi
thứ đang hiện hữu.
Cứu
rỗi chân chính là trạng thái tự do – thoát khỏi sợ hãi,
thoát khỏi đau khổ, thoát khỏi trạng thía thiếu thốn và
bất toàn, và do đó thoát khỏi tất cả mọi ước muốn,
nhu cầu, sở đắc, và đeo bám. Nó là sự giải thoát ra khỏi
tình trạng cưỡng chế suy nghĩ, ra khỏi tâm trạng tiêu cực,
và trên tất cả là ra khỏi cả quá khứ cùng tương lai như
là một nhu cầu tâm lý. Tâm trí bảo rằng bạn không thể
đến nơi đó từ vị trí hiện tại; rằng một điều gì
đó cần phải xảy ra; hay bạn cần phải trở thành thứ này
hay thứ nọ trước rồi bạn mới có thể tự do và thỏa
nguyện. Thực ra, nó bảo rằng bạn cần phải có thời gian
– rằng bạn cần phải tìm kiếm, chọn lựa, hành động,
thành đạt, sở đắc, sở thành, hay hiểu biết điều gì
đó rồi mới có thể tự do hay toàn vẹn. Bạn xem thời gian
là phương tiện để cứu rỗi, trong khi thực ra nó là trở
ngại lớn lao nhất cho sự cứu rỗi. Bạn nghĩ rằng bạn
không thể đến được nơi đó từ hoàn cảnh và con người
của bạn vào thời điểm này bởi vì bạn chưa toàn vẹn
hay chưa đủ lương thiện, nhưng sự thật là ngay bây giờ
và tại nơi đây mới là khởi điểm để bạn có thể tiến
đến đó được. Bạn “đến đó” bằng cách nhận ra rằng
bạn vốn đã ở đó rồi. bạn tìm thấy Thượng đế ngay
vào lúc bạn nhận ra rằng mình không cần phải đi đâu xa
để tìm kiếm Thượng đế. Cho nên không có biện pháp cứu
rỗi nào là duy nhất: Bất kỳ điều kiện nào cũng dùng được,
nhưng không điều kiện đặc biệt nào là cần thiết cả.
Tuy nhiên, chỉ có một điểm tiếp cận duy nhất: đó là cái
Bây giờ. Ngoài thời điểm này không thể có sự cứu rỗi
nào nữa. Bạn cô đơn và không có người phối ngẫu ư? Hãy
tiền vào cái Bây giờ từ nơi đó. Phải chăng bạn đang có
gia đình hay có quan hệ yêu đương trong trường hợp bạn
còn độc thân? Hãy tiến vào cái Bây giờ từ hoàn cảnh ấy.
Không
việc gì bạn làm được cũng như không thứ gì bạn đạt
được trong tương lai có thể đưa bạn đến gần sự cứu
rỗi hơn việc bạn làm trong khoảnh khắc hiện tại. Tình
hình này có lẽ khó hiểu đối với một tâm trí vốn đã
quen suy nghĩ rằng mọi thứ đáng giá đều ở tương lai. Và
bất cứ việc gì bạn đã từng làm hay đã từng xảy ra cho
bạn trong quá khứ cũng không thể ngăn cản không cho bạn
chấp nhận cái đang là và tập trung chú ý sâu hơn nữa vào
cái Bây giờ. Bạn không thể làm việc này trong tương lai.
Bạn thực hiện nó ngay bây giờ hoặc không bao giờ.
Các
mối quan hệ yêu/ghét
Trừ
phi và cho đến khi bạn tiếp cận tần số ý thức của sự
hiện trú, tất cả các mối quan hệ và nhất là các mối
quan hệ thân tình, đều bị rạn nứt sâu sắc và sau cùng
đi đến đổ vỡ. Chúng có thể mang dáng vẻ hoàn hảo trong
một thời gian như khi bạn “đang yêu” chẳng hạn, nhưng
sự hoàn hảo biểu kiến này nhất định sẽ bị phá vỡ
khi tình trạng cãi vã, xung đột, bất mãn, và bạo hạnh tình
cảm hay thậm chí bạn hành thể xác xảy ra ngày càng gia tăng.
Dường như hầu hết “các mối quan hệ yêu thương” không
bao lâu sẽ trở thành quan hệ yêu/ghét. Tình yêu nồng nàn
phút chốc có thể biến thành công kích hung bạo, cảm giác
thù hận, hay hoàn toàn không còn chút yêu thương nào cả.
Tình hình này được mọi người xem là bình thường. Sau đó,
mối quan hệ sẽ dao động trong một thời gian, vài tháng hay
vài năm, giữa hai thái cực “yêu” và “ghét”, và nó đem
lại cho bạn nhiều khoái lạc cũng như nhiều khổ đau. Sẽ
không phải là không bình thường đối với những đôi lứa
trở nên say nghiện những chu kỳ ấy. Bi kịch của họ khiến
cho họ cảm thấy mình sống. Khi sự cân bằng giữa hai trạng
thái đối nghịch tích cực/tiêu cực bị mất đi, thì các
chu kỳ hủy hoại có tính tiêu cực sớm muộn gì cũng xảy
ra với tần số và cường độ ngày càng gia tăng, rồi chẳng
bao lâu sau mối quan hệ ấy cuối cùng sẽ bị sụp đổ.
Xem
ra bạn nghĩ rằng giá như mình loại trừ được các chu kỳ
tiêu cực hay hủy hoại đó, thì mọi việc có lẽ sẽ tốt
đẹp và mối quan hệ sẽ nảy nở êm xuôi – nhưng than ôi,
điều này không thể có được. Cái đối cực luôn luôn phụ
thuộc lẫn nhau. Bạn không thể có cái này mà không có cái
kia. Cái tích cực vốn đã ngầm chứa đựng bên trong nó cái
tiêu cực chưa hiển lộ ra. Thực ra, chúng là hai khía cạnh
khác biệt nhau của cùng một sai lầm. Mối quan hệ tôi đang
nói ở đây thường được xem là mối quan hệ lãng mạn –
chứ không phải là tình yêu đích thực. Tình yêu đích thực
không có đối cực, bởi vỉ nó nảy sinh bên ngoài tâm trí.
Tình yêu xuất hiện dưới dạng một trạng thái thường hằng
cho đến nay vốn rất hiếm hoi – cũng hiếm như số người
tỉnh thức vậy. Tuy nhiên, có thể có những giây phút ngắn
ngủi người ta thoáng thấy tình yêu đích thực khi có một
khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí.
Dĩ
nhiên, đối với mặt tiêu cực của một mối quan hệ người
ta dễ dàng nhận thấy sự bất ổn hơn khi gặng phải mặt
tích cực của nó. Và bạn cũng dễ nhận thấy nguồn gốc
tiêu cực ở người bạn đời hơn là bản thân mình. Nó có
thể thị hiện dưới nhiều hình thức như chiếm hữu, ghen
tuông, khống chế, thu người lại và hờn giận câm lặng,
nhu cầu giành lẽ phải về phần mình, vô cảm và chỉ nghĩ
đến mình, đòi hỏi quá đáng và lôi kéo buộc người kia
phải quỵ lụy, thích gây gổ, chỉ trích, phán xét, đổ lỗi,
hoặc công kích, mê muội báo thù cho nỗi đau khổ trong quá
khứ do cha hay mẹ mình gây ra, phẫn nộ, và bạo hành.
Về
mặt tích cực, bạn “đang yêu” người bạn tình. Thoạt
đầu, đây là trạng thái thỏa mãn sâu sắc. Bạn cảm thấy
mình đang sống một cách mạnh mẽ. Cuộc hiện hữu của bạn
bỗng nhiên có ý nghĩa bởi vì có ai đó cần đến mình, muốn
mình, và khiến mình cảm thấy đặc biệt. Và bạn làm y như
thế đối với người bạn tình. Khi hai người quấn quít
nhau, bạn cảm thấy mình toàn vẹn. cảm giác này có thể
mạnh đến mức mọi thứ khác quanh mình đều trở nên vô
nghĩa hay không đáng kể.
Tuy
nhiên, có lẽ bạn cũng để ý thấy ẩn bên dưới sự mãnh
liệt ấy là sự cần thiết và tính chất bám víu. Bạn đâm
ra nghiện người bạn tình. Người ấy tác động đến bạn
giống như ma túy vậy. Bạn ở trong trạng thái hưng phấn
khi “thầu” no đủ liều ma túy; nhưng khi nghĩ rằng hay biết
rằng người ấy không còn là của riêng mình nữa, bạn bèn
nảy sinh hờn ghen, ý đồ chiếm hữu, cố gắng lôi kéo lại
bằng thủ đoạn đe dọa tình cảm, đổ tội và phỉ báng
– mà nguyên nhân chính vẫn là nỗi lo sợ mất mát. Trường
hợp người ấy bỏ rơi bạn càng khiến cho bạn tăng thêm
lòng thù hận sục sôi hay nỗi đau buồn và tuyệt vọng sâu
xa nhất. Phút chốc, cái dịu ngọt của tình yêu có thể trở
thành sự công kích dã man hay nỗi sầu khổ khủng khiếp.
lúc này thì tình yêu ở đâu? Có thể nào tình yêu lại biến
đổi thành cái đối nghịch với nó trong tích tắc? Phải
chăng ngay từ đầu đã có tình yêu, hay chỉ là sự ôm ghì
và bám víu có tính say nghiệm?
Tình
trạng nghiện ngập và sự tìm cầu cái toàn vẹn
Tại
sao chúng ta lại phải nghiện một người khác chứ?
Quan
hệ tình yêu lãng mạn là một kinh nghiệm mạnh mẽ và phổ
biến nhất mà mọi người đều luôn tìm kiếm, bởi vì nó
dường như giúp họ giải tỏa được nỗi sợ hãi, sự đòi
hỏi, sự thiếu thốn và bất toàn ẩn sâu trong người khi
họ còn trong trạng thái u mê, tăm tối, và không được cứu
chuộc. Có một chiều kích sinh lý cũng như chiều kích tâm
lý đối với trạng thái này.
Về
mặt sinh lý, rõ ràng bạn không toàn vẹn, và sẽ không bao
giờ được như thế: Bạn là người nam hoặc người nữ,
tức là một nửa của cái toàn vẹn. Về mặt này, sự mong
chờ cái toàn vẹn nghĩa là quay về trạng thái nhất thể
- biểu lộ ở sức thu hút giữa nam nữ, nam cầu nữ và nữ
cầu nam. Hầu như mọi người đều không cưỡng nổi sự
thôi thúc được hợp nhất đối với đối cực của mình.
Nhưng căn nguyên của sự thôi thúc này lại thuộc tinh thần:
đó là lòng khao khát chấm dứt sự phân ly đối đã, để
quay về trạng thái toàn vẹn. Giao hợp tính dục là cách gần
gũi nhất để bạn đạt được trạng thái này về mặt sinh
lý. Đây là lý do giải thích tại sao trong lãnh vực sinh lý
nó là kinh nghiệm thỏa mãn sâu sắc nhất. Nhưng giao hợp
tính dục chẳng qua chỉ là sự thoáng hiện phù du của cái
toàn vẹn, một khoảnh khắc hạnh phúc. Bao lâu còn u mê xem
nó là một phương tiện cứu rỗi, bạn vẫn còn kẹt trong
vòng luẩn quẩn tìm kiếm sự kết thúc cảm thức phân ly
trên bình diện hình tướng, vốn không sao tìm thấy được.
bạn thấy cõi thiên đường thấp thoáng đằng kia, nhưng lại
không được phép cư ngụ ở đó, và rồi chỉ thấy mình
vẫn ở lại cái thân xác tách biệt này.
Về
mặt tâm lý, cảm giác thiếu thốn và bất toàn lại càng
lớn hơn. Bao lâu còn đồng hóa với tâm trí, lúc ấy bạn
vẫn còn phải nhờ đến các thứ bên ngoài để biết về
cái tôi của mình. Nghĩa là bạn hiểu được bản thân mình
từ những thứ hoàn toàn chẳng liên quan gì đến con người
thục của mình như địa vị xã hội, tài sản, dung mạo,
thành công và thất bại, hệ thống tín niệm, và vân vân.
Cái tự ngã hư ngụy hay cái tôi giả tạo do tâm trí bày đặt
ra này cảm thấy dễ tổn thương, bất an, và luôn luôn tìm
kiếm những thứ mới lạ khác để đồng hóa vào, để có
cảm giác rằng nó vẫn luôn luôn hiện hữu. Nhưng chẳng có
gì đủ để cho nó thỏa mãn lâu dài. Nỗi sợ hãi của nó
vẫn luôn còn đó; cảm giác thiếu thốn và túng quẫn vẫn
luôn còn đó.
Nhưng
rồi một mối quan hệ thật đặc biệt xuất hiện. Có vẻ
như mối quan hệ đó là câu trả lời cho mọi vấn đề của
tự ngã ấy và đáp ứng tất cả mọi đòi hỏi của nó.
Ít ra ban đầu là như thế. Mọi thứ đem lại cho bạn cảm
thức về cái tôi trước kia giờ đây lại hóa ra khá vô nghĩa.
Lúc này bạn có một tiêu điểm duy nhất thay thế cho mọi
thứ khác, ban ý nghĩa cho cuộc sống của bạn, và qua đó
bạn khẳng định nhân thân của mình: đó là người mà bạn
“phải lòng”. Dường như bạn không còn là một mảnh rời
rạc trong cái vũ trụ lạnh lùng nghiệt ngã này nữa. Thế
giới của bạn giờ đây đã có một tâm điểm: đó là người
bạn yêu. Sự thật là tâm điểm này ở bên ngoài bạn, do
đó bạn vẫn nhận thức về cái tôi căn cứ vào hình tướng
bên ngoài bạn, nhưng dường như thoạt đầu hình tướng này
cũng chẳng thành vấn đề. Điều quan trọng là những cảm
giác ngấm ngầm về sự bất toàn, về nỗi sợ hãi, về sự
thiếu thốn, và không thỏa mãn vốn là đặc điểm của trạng
thái vị ngã dường như không còn ám ảnh bạn nữa – phải
thế không? Chúng tan biến đi hay vẫn tiếp tục hiện hữu
bên dưới cái vẻ hạnh phúc bề ngoài ấy?
Trong
mối quan hệ mà bạn trải nghiệm cả “tình yêu” lẫn cái
đối nghịch của nó – như sự công kích, sự bạo hành tình
cảm, và vân vân – vậy thì có lẽ bạn đang lẫn lộn tình
yêu với sự đeo bám vào tự ngã hư ngụy, và sự lệ thuộc
có tính say nghiện. Bạn không thề yêu người bạn tình vào
lúc này và rồi lại công kích người ấy vào lúc khác. Tình
yêu đích thực không có đối nghịch. Nếu “tình yêu” của
bạn có đối nghịch, vậy thì nó không phải là tình yêu
mà chỉ là một đòi hỏi mãnh liệt của tự ngã hư ngụy
đang cần một cảm nhận về chính mình một cách trọn vẹn
và sâu sắc hơn, một nhu cầu mà người ấy tạm thời làm
cho bạn thấy thỏa mãn. Cảm giác này thay thế cho sự cứu
rỗi mà tự ngã hư ngụy đang tìm kiếm, và trong thời gian
ngắn ngủi “đang yêu” đó, bạn hầu như cảm thấy nó
giống như sự cứu rỗi vậy.
Nhưng
sẽ đến lúc mà cách cư sử của người bạn tình không còn
đáp ứng được các đòi hỏi của bạn, hay đúng hơn cho
tự ngã hư ngụy của bạn. cảm giác về nỗi sợ hãi, đau
khổ, và thiếu thốn vốn thuộc về ý thức vị ngã, đang
bị che khuất bởi “quan hệ tình yêu”, nay lại trỗi dậy.
Cũng giống như với mọi chất gây nghiện khác, bạn thấy
hưng phấn khi thầu đủ liều ma túy, nhưng chắc chắn sẽ
đến lúc liều lượng thuốc này chẳng còn tác dụng gì đối
với bạn. Khi những cảm giác đau khổ xuất hiện trở lại,
bạn sẽ cảm thấy chúng còn hung hãn hơn trước kia, và tệ
hại hơn nữa là giờ đây bạn lại cho rằng người yêu của
mình chính là nguyên nhân gây ra đau khổ! Nghĩa là bạn phóng
chiếu chúng ra ngoài và công kích người ấy với tất cả
sự thô bạo tàn ác tiềm phục sẵn trong nỗi đau khổ của
bạn. Đòn công kích này có thể đánh thức nỗi đau khổ
của chính người bạn yêu, và người ấy có thể đối đầu
vối sự tấn công của bạn. vào lúc này, tự ngã hư ngụy
vẫn còn hy vọng một cách mê muội rằng đòn công kích của
nó hay các nỗ lực lôi kéo tình cảm của nó sẽ là sự trừng
phạt đích đáng để khiến cho người yêu cảu bạn thay đổi
hành vi, để cho tự nghã có thể lợi dụng chúng lần nữa
làm lá chắn che đậy nỗi đau khổ của bạn.
Mọi
bám víu say nghiện đều nảy sinh từ sự lẩn tránh bất thức,
không dám đối mặt để vượt qua nỗi đau khổ của chính
bạn. mọi bám víu đều bắt đầu bằng đau khổ và sẽ chấm
dứt bằng đau khổ. Dù cho bạn bám víu vào chất gây nghiện
nào đi nữa – rượu, thức ăn, các loại thuốc kích thích
hay ma túy bất hợp pháp, hay một người nào đó – đều
có nghĩa là bạn đang lợi dụng thứ gì đó hay người nào
đó để che đậy nổi đau khổ của mình. Đó là lý do giả
thích tại sao, sau khi trạng thái hưng phấn bạn đầu đã
trôi qua, lại có quá nhiều bất hạnh, quá nhiều đau khổ
trong các mối quan hệ yêu đương. Chúng không gây ra đau khổ
và bất hạnh, chúng chỉ moi ra sự đau khổ và phiền muộn
vốn đã tiềm phục sẵn trong con người bạn. Mọi sự bám
víu say nghiện đều như thế cả. Mọi thứ gây nghiện ngập
đều đi đến một giới hạn mà nó không còn tác dụng đối
với bạn nữa, và khi đó bạn càng cảm thấy nỗi thống
khổ càng dữ dội hơn bao giờ hết.
Đây
là một lý do giải thích tại sao hầu hết mọi người luôn
luôn cố gắng thoát khỏi khoảnh khắc hiện tại và tìm kiếm
sự cứu rỗi trong tương lai. Nếu họ tập trung chú ý vào
cái Bây giờ thì thứ đầu tiên họ gặp phải là nỗi đau
khổ của chính họ, và đó là cái mà họ sợ hãi. Giá như
họ biết được rằng tiến vào cái Bây giờ thật dễ dàng
biết bao, rằng sức mạnh của sự hiện trú sẽ xóa nhòa
quá khứ cùng nỗi đau khổ của nó, và rằng thực tại sẽ
đập tan ảo tưởng. Phải chi họ biết rằng họ thật gần
gũi với thực tại của chính họ biết bao, thật gần gũi
với Thượng đế biết bao.
Lẩn
tránh các mối quan hệ nhằm cố gắng né tránh đau khổ cũng
không phải là giải pháp tốt. dù sao thì đau khổ vẫn luôn
còn đó. Ba lần thất bại trong mối quan hệ suốt nhiều năm
cuối cùng cũng có thể giúp bạn thức tỉnh vẫn tốt hơn
là ba năm trốn tránh nơi hoang đảo hay trong gian phòng đóng
kín để khỏi phải tiếp xúc với ai. Nhưng nếu bạn có thể
mang được sự hiện trú toàn triệt vào nỗi cô đơn của
mình, bạn cũng sẽ tìm thấy khá hơn.
-ooOoo-
Từ
mối quan hệ say nghiện đến mối quan hệ của người đã
tỏ ngộ
Chúng
ta có thể biến đổi mối quan hệ suy mê bám víu thành mối
quan hệ chân thật không?
Được.
Hãy hiện trú và tăng cường sự hiện trú của bạn bằng
cách tập trung chú ý sâu hơn bao giờ hết vào cái Bây giờ.
Dù bạn sống một mình hay chung sống với người bạn yêu,
thì giải pháp vẫn là sự hiện trú. Để cho tình yêu triển
nở, ánh sáng hiện trú của bạn cần phải đủ mạnh để
bạn không còn bị khống chế bởi chủ thể suy nghĩ (tức
tâm trí) hay bởi cái quầng chứa nhóm đau khổ, và nhận lầm
chúng là con người bạn. biết được bản thân mình là Bản
thể hiện tiền nằm bên dưới chủ thể suy nghĩ, là cái
tĩnh lặng nằm bên dưới sự huyên náo của tâm trí, là tình
yêu và niềm vui vượt lên trên nỗi đau khổ, biết được
như thế là tự do, là sự cứu rỗi, là tỏ ngộ. Giải trừ
sự đồng hóa với cái quầng chứa nhóm đau khổ là đem sự
hiện trú vào nỗi đau khổ, và do đó chuyển hóa nó. Giải
trừ sự đồng hóa với tâm trí là trở thành chủ thể thầm
lặng quan sát những suy nghĩ và hành vi của bạn, nhất là
khuôn mẫu lặp đi lặp lại của tâm trí cùng vai trò của
tự ngã hư ngụy, vai trò của cái tôi giả lập.
Nếu
bạn ngưng đầu tư “tình hình cái tôi” vào nó, tâm trí
sẽ mất đi khả năng cưỡng chết, mà căn bản là cưỡng
chế phán xét, và do đó phản kháng chống lại cái đang là,
gây ra xung đột, bi kịch, và nỗi đau khổ mới. Thực ra,
ngay vào lúc sự phán xét ngưng dứt nhờ chấp nhận cái đang
là, bạn đã thoát khỏi sự ràng buộc của tâm trí. Bạn
đã tạo ra khoảng không gian cho tình yêu, cho niềm vui, và
cho sự thanh thản an bình. Trước hết, bạn ngưng phán xét
chính mình; sau đó bạn ngưng phán xét người mình yêu. Chất
xúc tác tuyệt vời nhất cho sự thay đổi trong một mối quan
hệ chính là hoàn toàn chấp nhận người bạn yêu như người
ấy đang là, mà không cần phán xét hay thay đổi họ theo cách
thức nào đó. Việc làm ấy tức thời đem bạn vượt ra ngoài
tự ngã hư ngụy của bạn. khi đó tất cả các trò chơi của
tâm trí và toàn bộ sự bám víu có tính say nghiện sẽ chấm
dứt. lúc ấy không còn có nạn nhân hay thủ phạm nửa, cũng
không còn có nguyên cáo và bị cáo nữa. Đây cũng là lúc
kết thúc tất cả sự lệ thuộc lẫn nhau, kết thúc tình
trạng bị lôi kéo vào cái khuôn mẫu vô minh của nhau, và
bằng cách này cho phép mối quan hệ được tiếp diễn. Sau
đó, bạn sẽ hoặc chia tay – trong tình yêu – hoặc cùng
nhau tiến sâu hơn nữa vào cái Bây giờ - tức là vào Bản
thể hiện tiền. Sự việc có thể đơn giản đến thế sao?
Vâng, nó đơn giản như vậy đó.
Tình
yêu là một trạng thái của Bản thể hiện tiền. tình yêu
của bạn không nằm bên ngoài; nó nằm sâu thẳm bên trong
bạn. Bạn không bao giờ đánh mất nó được, và nó cũng
không thể rời bỏ bạn được. Tình yêu không tùy thuộc
vào một ai đó, hay một hình tướng bên ngoài được. Trong
cái tĩnh lặng hiện trú của mình, bạn có thể cảm nhận
được cái thực tại vô tướng và phi thời gian của chính
mình như là sự sống bất thị hiện ban phát sinh khí cho thân
xác của bạn. Lúc ấy bạn cũng có thể cảm nhận được
sự sống tương tự như vậy sâu bên trong mỗi người khác
và sâu bên trong mỗi tạo vật khác. Bạn nhìn thấu suốt
qua bên kia bức màn của hình tướng và sự phân biệt. Đây
là sự hiện thực cái nhất thể. Đây là tình yêu.
Thượng
đế là gì? Là sự sống duy nhất vĩnh hằng bên dưới tất
cả mọi hình thức của sự sống. Còn tình yêu là gì? Là
cảm nhận sự hiện diện của sự sống duy nhất đó sâu
bên trong con người bạn và sâu bên trong tất cả mọi tạo
vật. Hãy là tình yêu. Do đó, tất cả tình yêu đều là tình
yêu Thượng đế.
-ooOoo-
Tình
yêu không có tính lựa chọn, giống như ánh sáng mặt trời
không hề lựa chọn. Tình yêu không làm cho người nào đó
trở nên đặc biệt, nó cũng không loại trừ ai. Loại trừ
không phải là tình yêu Thượng đế, không phải là tình yêu
đích thực, nó chỉ là “tình yêu” cái tự ngã hư ngụy
của bạn. Tuy nhiên, cường độ cảm nhận tình yêu có thể
khác biệt nhau. Có thể có người nào đó phản chiếu tình
yêu trở lại bạn tỏ tường và mạnh mẽ hơn người khác,
và nếu người đó cũng cảm thấy giống như bạn, thì có
thể gọi đó là quan hệ tình yêu giữa hai người. Mối liên
kết giữa bạn và người ấy cũng giống như mối liên kết
giữa bạn và người ngồi bên cạnh một chuyến xe buýt, hay
với một con chim, một cội cây, một đóa hoa. Chỉ có cường
độ xúc cảm là khác nhau.
Ngay
trong mối quan hệ có tính say nghiện cũng có những khoảnh
khắc một điều gì đó rất chân thật tỏa sáng, một thứ
gì đó vượt quá những nhu cầu say mê lẫn nhau. Đây là những
khoảnh khắc khi tâm trí của bạn và người yêu thoáng lắng
xuống và cái quầng chứa nhóm đau khổ tạm thời nằm im
trong trạng thái say ngũ. Tình hình này đôi khi có thể xảy
ra khi gần gũi thể xác, hay khi cả hai người chứng kiến
điều kỳ diệu của việc sinh con, hay trước cái chết, hay
khi một trong hai người bị bệnh nặng – bất cứ thứ gì
làm cho tâm trí tạm thời mất đi sức mạnh. Khi khoảnh khắc
này xảy ra thì Bản thể hiện tiền của bạn, vốn thường
vùi sâu bên dưới tâm trí, hiển lộ ra; và chính nó làm cho
sự giao tiếp, sự thông đạt chân thật khả dĩ hiện hành.
Thông
đạt chân thật là đồng cảm – là hiện thực cái nhất
thể, là tình yêu. Thông thường, tình hình này nhanh chóng
biến mất, trừ phi bạn trụ ở hiện tại đủ mạnh để
giải trừ sự khống chế của tâm trí và các khuôn mẫu cũ
kỹ của nó. Ngay khi tâm trí và sự đồng hóa với tâm trí
quay lại, bạn không còn là con người bạn nữa mà chỉ là
hình ảnh của bản thân bạn trong tâm trí, và bạn lại bắt
đầu đóng kịch và tham gia cuộc chơi nhằm đáp ứng nhu cầu
tự ngã của bạn. Bạn lại là tâm trí con người, nhưng giả
vờ là con người đích thực, tương tác với một tâm trí
khác, cùng nhau đóng một vở bi kịch gọi là “tình yêu”.
Mặc
dù có những lúc thoáng hiện ngắn ngủi, tình yêu không thể
triển nở trừ phi bạn thường xuyên thoát ra khỏi sự đồng
hóa với tâm trí, và sự hiện trú của bạn đủ mạnh để
làm tan biến đi cái quầng chứa nhóm đau khổ - hay ít ra bạn
có thể trự ở hiện tiền như là chủ thể quan sát cái đang
là. Lúc đó cái quầng chứa nhóm đau khổ không thể chế
ngự bạn để hủy hoại tình yêu.
Quan
hệ để rèn luyện tâm linh
Khi
mà kiểu ý thức vị ngã cùng tất cả các cấu trúc xã hội,
chính trị, và kinh tế mà nó đã kiến tạo ra đang tiến vào
giai đoạn sụp đổ sau cùng, các mối quan hệ nam nữ hiện
nay phải ánh tình trạng khủng hoảng sâu sắc ấy của con
người. Do vì con người ngày càng đồng hóa với tâm trí
của họ, nên hầu hết các mối quan hệ đều không bám rễ
sâu vào Bản thể hiện tiền, và vì vậy biến thành nguồn
gốc của đau khổ và bị thống trị bởi các rắc rối và
xung đột.
Rất
nhiều người hiện nay sống độc thân hay ở một mình nuôi
con, không thể xây dựng một quan hệ mật thiết hay không
muốn lặp lại bi kịch không lành mạnh như các quan hệ trong
quá khứ. Những người khác thì đi từ mối quan hệ này đến
mối quan hệ khác, đi từ chu kỳ khoái lạc và đau khổ này
đến chu kỳ tương tự khác, nhằm mục đích thỏa mãn tự
ngã hư ngụy một cách vô vọng qua việc kết hợp với người
khác phái. Những người khác nữa thì thỏa hiệp để tiếp
tục mối quan hệ trắc trở đầy tiêu cực, vì con cái hay
vì sự yên ổn tạm bợ, do thói quen không bỏ được, do nỗi
sợ cô đơn, hay do các thỏa thuận “có lợi” cho nhau, hay
thậm chí do bất thức say nghiện cái cảm giác mạnh phát
sinh từ tình cảm trắc trở và đau khổ tột cùng.
Tuy
nhiên, mọi cuộc khủng hoảng không chỉ biểu thị mối nguy
hiểm mà còn cho thấy cơ hội thay đổi tình thế. Nếu như
các mối quan hệ cung cấp năng lượng để khuếch đại các
khuôn mẫu tâm trí vị ngã và kích hoạt cái quầng chứa nhóm
đau khổ vào lúc này, thì tại sao lại không chấp nhận sự
thậy này thay vì cố thoát khỏi nó? Tại sao không hợp tác
với nó thay vì lẩn tránh mối quan hệ hay tiếp tục theo đuổi
bóng ma của người bạn tình lý tưởng như là giải pháp
cho các rắc rối của bạn, hay như một phương tiện để
thỏa mãn tình cảm vị ngã? Cơ hội ẩn giấu bên trong cuộc
khủng hoảng sẽ không hiển lộ cho đến khi tất cả mọi
sự kiện thuộc một tình huống nhất định được nhận
ra và chấp nhận. Bao lâu bạn còn chối bỏ chúng, bao lâu
bạn còn chạy trốn khỏi chúng hay mơ ước phải chi sự thể
khác đi, cánh cửa cơ hội sẽ không mở ra, và bạn vẫn bị
giam cầm trong tình huống đó, thì mọi thứ sẽ vẫn như cũ
hay còn tồi tệ hơn thề nữa.
Nhận
ra và chấp nhận các sự kiện này cũng phần nào giúp bạn
thoát khỏi chúng. Chẳng hạn, khi bạn biết có sự bất hòa
và ôm giữ cái “tri kiến” ấy, nhờ đó một yếu tố mới
sẽ xuất hiện, và sự bất hòa ấy không thể không thay đổi.
Khi bạn biết mình không thanh thản, cái tri kiến ấy của
bạn sẽ tạo ra một không gian tĩnh lặng bao quanh sự không
thanh thản một cách dịu dàng và yêu thương, rồi chuyển
hóa nó thành sự thanh thản. Đối với việc chuyển hóa nội
tại, không có việc gì để bạn làm cả. Bạn không thể
chuyển hóa chính mình, và chắc chắn bạn không sao chuyển
hóa người bạn tình hay người nào khác nữa. Mọi thứ bạn
có thể làm là tạo ra một khoảng không gian để cho sự chuyển
hóa tự xảy ra, để cho ân sủng và tình yêu giáng sinh.
-ooOoo-
Vì
vậy, khi nào mối quan hệ của bạn không được êm xuôi,
khi nào nó mang lại sự “quẩn trí” cho bạn và người bạn
yêu, bạn hãy bằng lòng với sự thay thế ấy. Đó là cái
u mê bất thức đã bị lôi ra ánh sáng. Nó là cơ hội để
cứu rỗi. Hãy nhận biết từng khoảnh khắc trôi qua, nhất
là cảm nhận cho được trạng thái nội tại của bạn. nếu
có sự giận dữ, hãy nhận biết cơn giận dữ đó. Nếu có
lòng ghen tị, muốn bào chữa, muốn tranh cãi, muốn giành lẽ
phải về phần mình, muốn được yêu thương hay được chú
ý như trẻ con, hay có cảm giác đau khổ nào đó – dù nó
là gì đi nữa, hãy nhận biết thực tại của khoảnh khắc
đó và ôm giữ cái biết đó. Lúc ấy, mối quan hệ sẽ trở
thành sự rèn luyện tâm linh của bạn (tiếng Phạn gọi là
Sadhava). Nếu quan sát hành vi bất thức nơi người bạn tình,
hãy kiên nhẫn trong thái độ khoan dung đầy yêu thương để
bạn không phản ứng nông nổi. Thái độ vô minh và sự hiểu
biết không thể cùng tồn tại lâu được – cho dù sự hiểu
biết chỉ có ở bạn chứ không ở phía đối phương có thái
độ vô minh. Dạng năng lượng ẩn phía sâu lòng thù nghịch
và công kích nhất định sẽ chịu thua trước sự hiện diện
của tình yêu. Nếu bạn phản ứng lại thái độ vô minh của
người bạn tình, bạn cũng sẽ trở nên vô minh luôn. Nhưng
nếu lúc ấy bạn nhớ lại cách nhận biết phản ứng của
mình, thì chẳng có gì để mất cả.
Con
người chịu sức ép tiến hóa rất lớn bởi vì đó là cơ
may duy nhất để tồn tại. Tình hình này tác động đến
mọi phương diện trong cuộc sống của bạn, và đặc biệt
là trong các mối quan hệ mật thiết của bạn. Chưa bao giờ
các mối quan hệ lại đầy dẫy phiền toái và xung đột như
hiện nay. Như bạn biết đấy, quan hệ không phải để giúp
bạn tìm thấy hạnh phúc hay để thỏa mãn. Nếu bạn tiếp
tục theo đuổi mục tiêu cứu rỗi qua một quan hệ, bạn sẽ
không ngừng vỡ mộng. Nhưng nếu bạn chấp nhận rằng mối
quan hệ sẽ giúp bạn tỉnh thức thay vì tìm kiếm hạnh phúc,
lúc đó mối quan hệ ấy sẽ cống hiến cho bạn sự cứu
rỗi, và bạn sẽ kết nối với ý thức cao hơn vốn đang
muốn được giáng sinh vào thế giới này. Đối với những
người còn bám chặt vào khuôn mẫu tâm trí cũ kỹ, thì đau
khổ, bạo lực, rối rắm, và điên loạn sẽ ngày càng gia
tăng.
Tôi
cho rằng cần phải có hai người mới biến mối quan hệ thành
sự rẻn luyện tâm linh như ông đề nghị. Chẳng hạn, người
bạn đời của tôi vẫn đang hành động theo khuôn mẫu ghen
tuông và chi phối cũ kỹ của anh ta. Tôi đã nhiều lần nói
rõ thái độ cư xử này, nhưng anh ta vẫn không thể thấy
rõ.
Bạn
cần bao nhiêu người để biến đời sống của bạn thành
cuộc rèn luyện tâm linh? Đừng bận tâm nếu người bạn
đời không hợp tác. Sự lành mạnh – của ý thức tỏ ngộ
– chỉ có thể đến với thế giới này thông qua bạn. Bạn
không cần phải chờ thế giới lành mạnh trước, hay chờ
ai đó tỉnh thức, rồi bạn mới tỏ ngộ. Có lẽ bạn sẽ
mãi mãi chờ đợi đó. Đừng kết tội lẫn nhau là vô minh.
Ngay khi bạn bắt đầu tranh cãi, bạn đã đồng hóa mình với
một quan điểm nào đó, để rồi giờ đây bạn bảo vệ
không chỉ riêng quan điểm ấy, mà còn bảo vệ cả cái cảm
nhận về cái tôi của bạn nữa. Khi tự ngã hư ngụy lộ
diện thao túng, bạn đã trở nên vô minh rồi. Sẽ có lúc
thích hợp để bạn nói rõ một số khía cạnh trong hành vi
vô minh của người bạn đời. Nếu bạn thật cảnh giác,
hiện trú toàn triệt, bạn có thể làm điểu này mà không
sợ cái tôi giả tạo xen tay vào – nghĩa là không có đổ
lỗi, kết tội, hay thích thú trong việc vạch ra cái sai của
người kia.
Khi
người bạn đời vì vô minh mà cư xử một cách mê muội,
bạn hãy thôi phán xét họ. Sự phán xét hoặc khiến cho bạn
nhầm lẫn hành vi vô minh của ai đó với con người của họ,
hoặc khiến cho bạn phóng chiếu sự vô minh của mình lên
người khác rồi nhận lầm đó là con người của họ. Từ
bỏ phán xét không có nghĩa là bạn không nhận ra được sai
lầm và vô minh khi gặp phải chúng; mà có nghĩa là bạn “nhận
biết” chứ không “phản ứng” và không đóng vai trò người
phán xét. Lúc ấy bạn sẽ hoặc hoàn toàn không phản ứng
hoặc có thể phản ứng, nhưng phản ứng này được thực
hiện trong vòng tỉnh táo, được xem chừng và cho phép. Thay
vì chiến đấu với bóng tối, bạn đem ánh sáng vào. Thay
vì phản ứng chống lại ảo tưởng, bạn quan sát ảo tưởng
và đồng thời nhìn thấu qua nó. Thái độ hiểu biết tạo
ra khoảng không gian trong sáng tràn đầy yêu thương cho phép
tất cả mọi việc diễn ra thật tự nhiên và tất cả mọi
người hiện hữu như họ đang là. Không có chất xúc tác
nào tác động tuyệt vời hơn thế được. Nếu bạn thực
hiện đúng như vậy, người bạn đời không thể chung sống
với bạn mà vẫn còn vô minh.
Nếu
cả hai người cùng nhất trí rằng mối quan hệ nhằm
giúp bạn rèn luyện tâm linh, thì sự việc càng tốt hơn.
Lúc ấy bạn có thể bày tỏ ý nghĩ và tình cảm với nhau
ngay khi chúng nảy sinh, hay nghay khi xuất hiện phản ứng, để
cho bạn không tạo ra một khoảng trống thời gain trong đó
một xúc cảm hay một bất bình không được tỏ bày hay không
được nhận diện có cơ hội sục sôi và phát triển. Hãy
học cách bày tỏ cảm nghĩ tuyệt không có ý trách móc nhau
chút nào. Hãy học cách lắng nghe đối phương bằng thái độ
cởi mở và tin cậy lẫn nhau. Hãy dành cho đối phương khoảng
trống để họ bày tỏ nỗi niềm. Hãy hiện trú toàn triệt,
bởi vì các hành vi buộc tội, phòng vệ, công kích – tất
cả những khuôn mẫu nhằm tăng cường hay bảo vệ tự
ngã hư ngụy hay để đáp ứng các đòi hỏi của nó – khi
ấy sẽ dễ dàng tuôn tràn ra. Dành khoảng không gian cho người
khác – và cho chính bạn – là điều kiện tối cần thiết.
Không có nó, tình yêu không thể triển nở được. Khi bạn
đã triệt bỏ hai nhân tố phá hoại cho mối quan hệ – tức
là khi mà cái quầng đau khổ đã được chuyển hóa và bạn
không còn bị đồng hóa với tâm trí cùng các định kiến
nữa – và nếu đối phương cũng hành động tương tự, bạn
sẽ trải nghiệm hạnh phúc từ sự triển nở mối quan hệ.
Thay vì phản hồi cho nhau nỗi đau và sự vô minh, thay vì thỏa
mãn các nhu cầu bám níu say nghiện lẫn nhau của tự ngã hư
ngụy, hai người sẽ phản chiếu cho nhau tình yêu mình cảm
nhận được từ sâu bên trong, tình yêu xuất phát từ sự
hiện thực cái nhất thể của mình với mọi sự vật đang
hiện hữu. Đây là tình yêu chân chính không có đối cực.
Nếu
người bạn đời vẫn còn bị đồng hóa với tâm trí và
cái quầng chứa nhóm đau khổ của họ trong khi bạn đã được
giải thoát, thì đây sẽ là một thách thức lớn lao – không
phải cho bạn mà cho người ấy. Chung sống với một người
đã tỏ ngộ thật không dễ dàng gì, hay nói đúng hơn là
tự ngã hư ngụy thật dễ dàng thấy nó đang bị đe dọa
đến cùng cực. Nên nhớ rằng cái tự ngã ấy cần có rắc
rối, xung đột, và “kẻ thù” để tăng cường cái cảm
giác cách biệt mà nhân dạng của nó lệ thuộc vào. Tâm trí
của người bạn đời chưa tỏ ngộ sẽ chán nản sâu sắc,
bời vì những định kiến của nó không bị phản đối, có
nghĩa là chúng sẽ trở nên yếu ớt và không vững chắc,
và thậm chí có “nguy cơ” bị sụp đổ hoàn toàn, đưa
đến hậu quả là mất đi cái tôi giả lập của họ. Cái
quầng đau khổ của họ muốn được phản hồi chứ không
muốn được thấu hiểu. Nhu cầu tranh cãi, bi kịch, và xung
đột không được thỏa mãn. Nhưng hãy thận trọng: Một số
người thụ động không chịu phản ứng, co rút, vô cảm,
hay cô lập tình cảm có thể tự nhận đã tỏ ngộ và ra
sức thuyết phục người khác tin rằng họ đã tỏ ngộ hay
ít ra họ “chẳng có gì sai sót” cả và mọi sai lầm đều
thuộc về người bạn đời của họ. Nam giới có khuynh hướng
làm việc này hơn nữ giới. Có lẽ họ thấy người bạn
đời nữ giới của họ hành động phi lý hay theo cảm tính.
Nhưng nếu bạn có thể thấu hiểu các tình cảm và xúc động
của mình, bạn sẽ không còn cách xa cơ thể nội tại rực
sáng ngay bên dưới các xúc cảm ấy. Nếu bạn chủ yếu thiên
về duy lý, thì khoảng cách ấy sẽ xa hơn nhiều, và bạn
cần phải đem ý thức soi rọi vào quần thể xúc cảm ấy,
nhiên hậu mới có thể vươn tới cơ thể nội tại được.
Nếu
tình yêu và niềm vui không lan tỏa, nếu không hiện trú toàn
triệt và không cởi mở hoàn toàn đối với mọi sự vật
đang hiện hữu, thì không có giác ngộ. Một dấu hiệu là
cách cư xử của người đó trong các tình huống khó khăn
hay đầy thách thức, hoặc khi mọi thứ “hóa ra tệ hại”.
Nếu “sự tỏ ngộ” của bạn là ảo tưởng vị kỷ về
cái tôi của mình, thì cuộc sống sẽ sớm đem lại cho bạn
thích thức làm bộ lộ tình trạng vô minh của bạn dưới
bất kỳ hình thức nào – như sợ hãi, giận dữ, che giấu
khuyết điểm, phán xét, u uất, và vân vân chẳng hạn. Nếu
bạn đang có một mối quan hệ, rất nhiều thách thức xuất
hiện thông qua người bạn đời. Chẳng hạn, nữ giới có
thể bị thách đố bởi người bạn đời nam không chịu phản
ứng vốn sống hầu như hoàn toàn duy lý. Cô ta sẽ bị thách
đố bởi tình trạng bất lực trong việc lắng nghe cô, trong
việc quan tâm đến cô, và dành cho cô khoảng không gian để
hiện hữu, do vì anh ta tuyệt không hề hiện trú. Sự thiếu
vắng tình yêu trong mối quan hệ, mà phụ nữ vốn thường
khéo cảm nhận hơn sơ với nam giới, sẽ kích hoạt cái quầng
chứa nhóm đau khổ của nữ giới, và thông qua nó cô ta sẽ
ra sức công kích người bạn đời – bằng cách trách móc,
chỉ trích, cố tình sai phạm, và vân vân. Tình hình này giờ
đây sẽ trở thành thách thức đối với người nam. Để
tự vệ chống lại đòn tấn công của cái quầng chứa nhóm
đau khổ bên phía người nữ, mà anh ta xem là không có lý
do chính đáng, anh ta thậm chí sẽ bám sâu hơn nữa vào các
định kiến của mình khi anh ra bào chữa, tự vệ hay phản
công. Sau cùng, tình hình này có thể khởi động chính cái
quầng đau khổ của anh ta. Khi cả hai người bạn đời đều
bị chế ngự theo cách đó, tình trạng vô minh hay mê muội
đã tiến đến mức độ sâu sắc, thì sự hành hạ tình cảm
cùng các đòn tấn công và phản công dã man của hai bên thường
xuyên diễn ra. Nó sẽ không lắng dịu đi cho đến khi cả
hai cái quầng đau khổ tự đong đầy, và sau đó tiến vào
giai đoạn ngủ vùi. Mọi thứ giờ đây tạm lắng xuống cho
đến lần bùng nổ kế tiếp.
Đây
chỉ là một trong vô vàn các kịch bản khả dĩ. Nhiều tác
phẩm đã được lưu hành, và người ta sẽ còn sáng tác nhiều
hơn nữa về những cách ứng xử trong đó sự vô minh được
phơi bày trong các mối quan hệ nam nữ. Như tôi đã trình bày
trước đây, một khi bạn đã thấu suốt căn nguyên của vấn
đề, bạn sẽ không cần phải khám phá vô vàn cách biểu
hiện của nó.
Chúng
ta hãy xem xét qua một lần nữa kịch bản tôi vừa miêu tả
trên đây. Mọi thử thách chứa đựng trong đó thực ra đều
là cơ hội cứu rỗi được khéo ngụy trang. Ở mỗi giai đoạn
thuộc tiến trình bộc lộ tình hình trục trặc trong các mối
quan hệ, người ta đều có cơ hội thoát khỏi trạng thái
vô minh. Chẳng hạn, thái độ thù địch của người nữ có
thể trở thành dấu hiệu để cho người nam thoát ra khỏi
tình trạng đồng hóa với tâm trí, thức tỉnh để tiến
vào cái Bây giờ, trở nên hiện trú – thay vì thậm chí bị
đồng hóa trầm trọng hơn nữa vào tâm trí của anh ta, thậm
chí còn vô minh hơn nữa. Thay vì “là” cái quầng đau khổ,
người nữ có thể là chủ thể quan sát nỗi đau về tình
cảm bên trong chính cô ta, nhờ đó mà tiếp cận được sức
mạnh của cái Bây giờ và khởi đầu sự chuyển hóa đau
khổ. Tình hình này sẽ triệt bỏ sự phóng chiếu một cách
cường bách và tự động nỗi đau ra bên ngoài. Lúc ấy, người
nữ có thể bày tỏ cảm giác của mình cho người bạn đời.
Dĩ nhiên, không có gì bảo đảm rằng anh ta sẽ lắng nghe,
nhưng nó đem lại cho anh ra một cơ hội tốt để hiện trú
và chắc chắn phá vỡ được cái chu kỳ điên rồ không chủ
ý thực thi các khuôn mẫu cũ kỹ của tâm trí. Nếu người
nữ bỏ lỡ cơ hội đó, người nam có thể quan sát phản
ứng thuộc tâm trí – tình cảm của anh ta đối với nỗi
đau của người phụ nữ, quan sát thói che giấu nhược điểm
của chính anh ta, thay vì “là” phản ứng ấy. Lúc đó anh
ta có thể quan sát cái quầng đau khổ của chính mình đang
bị kích hoạt, và do đó đem ý thức soi rọi vào các tình
cảm của mình. Bằng cách này, một khoảng không gian trong
trẻo và tĩnh lặng của ý thức thuần túy sẽ xuất hiện
– sự thấu hiểu, nhân chứng thầm lặng, chủ thể quan sát
sẽ xuất hiện. cái tri kiến này không chối bỏ đau khổ
mà còn vượt lên trên đau khổ. Nó cho phép nỗi đau hiện
hành mà đồng thời còn chuyển hóa đau khổ nữa. Nó chấp
nhận tất cả để chuyển hóa tất cả. Một cánh cửa sẽ
mở ra cho người nữ, qua đó cô ta có thể dễ dàng hội diện
cùng người nam trong khoảng không gian đó.
Nếu
bạn trước sau như một hay ít ra hiện trú phần lớn trong
mối quan hệ của mình, thì đây sẽ là thách thức lớn nhất
đối với người bạn đời. Người ấy sẽ không thể chịu
đựng sự hiện trú của bạn khá lâu mà vẫn cứ vô minh.
Nếu người ấy sẵn sàng, y sẽ đi qua cánh cửa mà bạn đã
mở ra cho y để hội diện với bạn trong trạng thái đó.
Nếu không, hai người sẽ chia tay, giống như dầu với nước
vậy. Ánh sáng sẽ quá nhức nhối đối với ai đó cứ muốn
yên thân trong bóng tối.
Tại
sao nữ giới gần gũi với giác ngộ hơn?
Phải
chăng để tiến đến giác ngộ, nam giới và nữ giới đều
gặp phải những trở ngại chẳng khác gì nhau?
Phải,
nhưng trọng tâm lại khác biệt nhau. Nói chung, nữ giới cảm
nhận và hiện trú trong cơ thể mình dễ chịu hơn, cho nên
tự nhiên họ sẽ gần gũi Bản thể hiện tiền hơn và có
tiềm năng gần gũi với tỏ ngộ hơn nam giới. Đây là lý
do giải thích tại sao nhiều nền văn hóa cổ xưa theo bản
năng, đã chọn các hình tượng hay vật tương đồng với
nữ giới để tượng trưng hay miêu tả các thực tại vô
tướng và siêu nhiên. Nó thường được xem là chiếc tử
cung có năng lượng vô biên, sản sinh ra mọi tạo vật, duy
trì và nuôi dưỡng chúng trong suốt cuộc sống dưới dạng
thị hiện của chúng. Trong sách Đạo Đức Kinh, một trong
các tác phẩm cổ xưa và sâu sắc của nhân loại, Đạo –
tên gọi khác của Bản thể hiện tiền – được miêu tả
là “cái vô cùng, sự hiện trú vĩnh hằng, mẹ của vũ trụ”.
Tất nhiên, nữ giới gần gũi với nó hơn nam giới bởi vì
họ gần như là “hiện thân” của cõi Bất thị hiện. Hơn
nữa, tất cả mọi tạo vật và tất cả mọi sự vật cuối
cùng đều phải quay trở về Nguồn Cội, “Tất cả mọi
vật đều tan biến vào Đạo. Riêng nó là trường tồn”.
Bởi vì Cội Nguồn được xem là có nữ tính, cho nên cội
nguồn này được biểu thị như là các mặt sáng và tối
của cái giống cái nguyên mẫu trong tâm lý học và thần thoại
học. Thiên Mẫu hay Bà Mẹ Thiêng liêng có hai khía cạnh: Bà
ban tặng sự sống, và chính bà lại tước đoạt sự sống.
Khi
tâm trí ra tay thống trị và con người mất đi sự liên lạc
với thực tại đầy tinh hoa linh thiêng của mình, họ bắt
đầu cho rằng Thượng đế mang hình tướng nam giới. Xã hội
bị thống trị bởi nam giới, và nữ giới phụ thuộc vào
nam giới.
Tôi
không đề nghị quay trở lại kiểu biểu thị thánh linh dưới
dạng nữ tính. Một số người hiện nay dùng thuật ngữ Thiên
Mẫu (Goddness) thay cho cụm từ Thượng đế (God). Họ đang
khôi phục thế cân bằng giữa nam giới và nữ giới vốn
đã mất đi rất lâu trước đây, và việc làm đó là tốt.
Nhưng đó vẫn là một vật tượng trưng và là một khái niệm,
có lẽ tạm thời hữu ích, giống như một tấm bản đồ
hay một tấm biển chỉ đường tạm thời có ích; nhưng lại
là vật gây trở ngại hơn là hữu thức khi bạn đã sẵn
sàng để nhận ra thực tại vượt quá tất cả cái khái niệm
và hình ảnh. Tuy nhiên, sự thật vẫn là tần số năng lượng
của tâm trí dường như cốt yếu là nam tính. Tâm trí ra tay
phản kháng, chiến đấu để chi phối, lợi dụng, lèo lái,
tấn công, ra sức nắm lấy để sở hữu, và vân vân. Đây
là lý do giải thích tại sao Thượng đế theo truyền thống
là một hình tượng đầy quyền uy chi phối và cai trị thuộc
nam tính, một nam giới thường xuyên giận dữ mà bạn phải
kính sợ, như Cựu Ước Kinh đề cập. Vị Thượng đế này
là một phóng chiếu của tâm trí con người.
Để
vượt ra ngoài tâm trí và tái kết nối với thực tại sâu
thẳm của Bản thể hiện tiền, phải cần đến các phẩm
chất rất khác biệt nhau như sự vâng phục, không phán xét,
tấm lòng rộng mở để cho cuộc sống hiện hữu thay vì phản
kháng lại nó, và khả năng bao dung tất cả mọi sự vật
bằng sự thấu hiểu đầy yêu thương. Tất cả những phẩm
chất này liên quan mật thiết hơn nhiều với nguyên tắc nữ
tính. Trong khi năng lượng tâm trí cứng nhắc và khắc nghiệt,
thì năng lượng Bản thể hiện tiền lại mềm dịu và nhu
thuận, song lại có uy lực vô biên hơn hẳn tâm trí. Tâm trí
điều hành nền văn minh của chúng ta, trong khi Bản thể hiện
tiền đảm nhiệm toàn bộ sự sống trên hành tinh của chúng
ta và vượt xa hơn thế nữa. Bản thể hiện tiền là cái
Linh Cơ vĩ đại mà phương diện thị hiện hữu hình của
nó chính là vũ trụ vật chất này. Tuy nữ giới có tiềm
năng gần gũi với nó hơn, nhưng nam giới cũng có thể tiếp
cận nó ngay bên trong bản thân họ.
Hiện
nay tuyệt đại đa số nam giới cũng như nữ giới vẫn còn
bị giam cầm trong tâm trí: bị đồng hóa với chủ thể tư
duy và cái quầng chứa nhóm đau khổ. Dĩ nhiên, tình hình này
ngăn cách sự tỏ ngộ và sự triển nở tình yêu. Nói chung,
trở ngại chính đối với nam giới thường là não trạng
thiên về tư duy, và trở ngại chính đối với nữ giới là
cái quầng đau khổ, mặc dù trong một số trường hợp riêng
lẻ tình hình có đảo ngược lại, và trong các trường hợp
khác hai nhân tố này ngang bằng nhau.
Giải
trừ cái quầng chứa nhóm đau khổ tập thể của nữ giới
Tại
sao cái quầng đau khổ gây trở ngại nhiều hơn cho nữ giới?
Cái
quầng chứa nhóm đau khổ này thường có hai khía cạnh: tập
thể cũng như cá nhân. Ở khía cạnh cá nhân, nó là phần
lắng đọng tích lũy các nối đau khổ phải gánh chịu trong
quá khứ riêng của từng cá nhân. Còn khía cạnh tập thề
là đau khổ tích lũy trong linh hồn tập thể của nhân loại
trải qua hàng ngàn năm do bệnh tật, tra tấn, chiến tranh,
thẩm sát, tàn ác, và điên rồ và vân vân gây ra. Quầng đau
khổ cá cá nhân của mỗi người cũng dự phần vào cái quầng
chứa nhóm đau khổ tập thể này. Chẳng hạn, một sớ chủng
tộc hay quốc gia mà xung đột và bạo hành diễn ra dưới
dạng cực kỳ khốc liệt hường có cái quầng đau khổ nặng
nề hơn các chủng tộc hay quốc gia khác. Bất cứ người
nào có cái quầng đau khổ kiên cố mà không có đủ tuệ
giác để giải trừ sự đồng hóa với nó thì sẽ không chỉ
thỉnh thoảng hoặc không ngừng bị buộc phải làm sống lại
các tình cảm đau khổ của họ, mà còn có thể dễ dàng trở
thành thủ phạm hoặc nạn nhân của bạo hành, tùy thuộc
vao tình hình mà tính chủ động hoặc tính thụ động thắng
thế trong cái quầng đau khổ này. Ngược lại, chính người
này cũng có tiềm năng gần gũi vào giác ngộ hơn. Dĩ nhiên,
tiềm năng này không nhất thiết được nhận thức đầy đủ,
nhưng nếu bạn bị mắc kẹt trong một cơn ác một thì có
lẽ bạn sẽ có động cơ vững chắc để thức tỉnh hơn
những người chỉ bị vướng mắc vào những vước thăng
trầm trong một giấc mộng bình thường.
Ngoài
cái quầng đau khổ cá nhân, mỗi phụ nữ đều dự phần
vào cái có thể miêu rả là cái quyền chứ nhóm đau khổ
tập thể của nữ giới – trừ phi người này hoàn toàn tỏ
ngộ. Cái quầng này tích lũy những nỗi đau khổ mà nữ giới
phải gánh chịu phần lớn do nam giới áp đặt quyền thống
trị lên nữ giới, do sự nô dịch, bóc lột, cưỡng đoạt,
sinh đẻ, mất con, và vân vân gây ra suốt hơn mấy ngàn năm
qua. Cơn đau đớn về mặt tình cảm hay thân xác xảy ra trước
và trong kỳ hành kinh đối với nhiều phụ nữ chính là cái
quầng đau khổ về khía cạnh tập thể thức tỉnh bước
ra khỏi cơn ngủ vùi của nó đúng vào thời điểm đó, mặc
dù cái quầng này cũng có thể được kích hoạt vào những
lúc khác. Nó hạn chế dòng sinh khí luân lưu tự do khắp cơ
thể, mà kinh nguyệt là một biểu hiện vật chất của dòng
năng lượng này. Chúng ta hãy dừng lại ở điểm này một
chút để tìm hiểu xem bằng cách nào nó có thể trở thành
một cơ hội để tỏ ngộ.
Người
phụ nữ thường bị cái quầng chứa nhóm đau khổ “chế
ngự” vào thời điểm đó. Cái quấng này chứa đựng nguồn
năng lượng cực kỳ mạnh mẽ khả dĩ dễ dàng lôi kéo bạn
đồng hóa một cách bất thức với nó. Lúc ấy bạn bị chi
phối một cách tích cực bổi trường năng lượng chiếm lĩnh
khỏng không gian nội tại của bạn giả vờ làm con người
bạn – nhưng dĩ nhiên hoàn toàn không phải là bạn. Nó nói
năng thông qua bạn, hành động thông qua bạn, và suy nghĩ thông
qua bạn. Nó sẽ tạo ra những tình huống tiêu cực trong cuộc
sống của bạn nhằm có thể tìm ra nguồn ngăng lượng dinh
dưỡng cho nó. Nó muốn có thể nhiều đau khổ hơn, dưới
bất cứ hình thức nào cũng được. Tôi đã miêu tả tiến
trình này ở một chương trước. Nó có thể ác liệt và hủy
hoại. Nó chính là đau khổ thuần túy, đau khổ trong quá khứ
– và nó không phải là bạn.
Con
số nữ giới hiện nay đang tiến đến trạng thái tỏ ngộ
hoàn toàn đã vượt quá số nam giới, và trong những năm sắp
tới con số này gia tăng càng nhanh chóng hơn nữa. Cuối cùng
thì nam giới có lẽ sẽ bắt kịp họ, nhưng sự chênh lệch
này sẽ kéo dài khá lâu. Nữ giới đang giành lại chức năng
vốn thuộc quyền thừa kế của họ, và do đó thuộc về
họ một cách tự nhiên hơn là thuộc về nam giới: làm chiếc
cầu nối giữa thế giới thị hiện và cõi Bất thị hiện,
giữa vật chất và tinh thần. Nhiệm vụ chính của nữ giới
hiện nay là chuyển hóa cái quầng chứa nhóm đau khổ để
cho nó không còn xen vào giữa bạn và bản ngã đích thực
của bạn, cái tinh hoa trong con người bạn. Dĩ nhiên, bạn
cũng phải giải quyết một chướng ngại tỏ ngộ khác, vốn
là não trạng không ngừng tư duy của mình, nhung sự hiện
trú mạnh mẽ phát sinh ở bạn khi giải quyết cái quầng đau
khổ cũng sẽ giải thoát bạn khỏi bị đồng hóa với tâm
trí.
Việc
đầu tiên phải ghi nhớ là: Bao lâu bạn vẫn còn tạo ra một
nhân cách cho bản thân mình từ đau khổ, bấy lâu bạn vẫn
không thể thoát ra khỏi nó được. Bao lâu một phần trong
cảm nhận về cái tôi của bạn còn được đầu tư vào sự
đau khổ về tình cảm, bấy lâu bạn sẽ vẫn còn mê muội
phản kháng hay phá hoại mọi nỗ lực nhằm hàn gắp đau khổ
của bạn. Tại sao? Thật đơn giản, bởi vì bạn muốn giữ
nguyên vẹn cái tôi ảo tưởng của mình, và đau khổ vốn
đã trở thành một bộ phận cốt yếu của cái tôi ấy. Đây
là một tiến trình bất thức, và cách duy nhất để vượt
qua nó chính là tỏ ngộ nó.
Đột
nhiên nhận thấy bạn đang hay đã gắn bó với đau khổ
của mình có thể là một nhận thức khiến cho bạn thật
sự sửng sốt. Ngay khi nhận ra điều này, bạn đã phá vỡ
sự ràng buộc ấy. Các quầng chứa nhóm đau khổ chính là
trường năng lượng, gần giống như một thực thể, vốn
tạm thời kết tụ trong khoảng không gian nội tại của bạn.
Nó là luồng sinh lực bị ngưng trệ, luồng năng lượng không
còn luân lưu tự do nữa. Dĩ nhiên, cái quầng đau khổ hiện
hữu ở đó do một số sự việc xảy ra trong quá khứ. Nó
chính là quá khứ sống động bên trong bạn, và nếu bạn
đồng hóa với nò, bạn đồng hòa với quá khứ. Sự cố
chấp vai trò nạn nhân chính là niềm tin cho rằng quá khứ
tác động mạnh hơn hiện tại, vốn đi ngược lại sự thật.
Nó là niềm tin cho rằng những người khác và những gì họ
đã làm cho bạn phải chịu trách nhiệm đối với con người
bạn hiện nay, đối với nỗi đau tình cảm của bạn, hay
đối với việc bạn không thể là cái tôi đích thực của
bạn. Sự thật là sức mạnh duy nhất hiện hữu được chứa
đựng bên trong khoảnh khắc hiện tại: Đó là sức mạnh
hiện trú của bạn. Một khi biết rõ điều đó, bạn cũng
nhận ra rằng chính bạn phải chịu trách nhiệm đối với
khoảng không gian nội tại của bạn vào lúc này – chứ không
phải ai khác – và rằng quá khứ không thể đánh bại được
sức mạnh của cái Bây giờ.
-ooOoo-
Cho
nên sự đồng hóa ngăn cản bạn giải quyết cái quầng chứa
nhóm đau khổ. Một số phụ nữ vốn đã tỏ ngộ đủ để
giũ bỏ sự cố chấp vai trò nạn nhân của họ ở bình diện
cá nhân, nhưng vẫn còn bám víu vào sự cố chấp vai
trò nạn nhân tập thể: “những điều nam giới họ đã làm
với nữ giới”. Họ đúng – và họ cũng sai lầm. Họ đúng
bởi vì cái quầng đau khổ tạp thể của nữ giới phần
lớn do bạo hành mà nam giới đã gây ra cho họ và do sự ngăn
chặn không chịu thực thi nguyên tắc nữ quyền trên khắp
hành tinh này trong hơn mất thiên niên kỷ qua. Họ sai lầm
nếu như từ sự kiện này họ hình hành cảm nhận về cái
tôi và do đó cầm tù bản thân vào cái định kiến cố chấp
vai trò nạn nhân tập thể này. Nếu phụ nữ vẫn còn khư
khư bám lấy sự giận dữ, phẫn nộ, hay lên án, người ấy
sẽ bám chặt vào cái quầng đau khổ của mình. Tình hình
này có thể đam lại cho người phụ nữ cảm nhận điều
chịu về định kiến đoàn kết với các phụ nữ khác, nhưng
nó lại giam cầm cô ta trong vòng cương tỏa của quá khứ,
và ngăn chặn không cho cô ta tiếp cận với cái tinh hoa và
sức mạnh đích thực của mình. Nếu nữ giới tách biệt
khỏi nam giới, tình hình này sẽ thúc đẩy cảm giác phân
biệt và do đó răng cường tự ngã hư ngụy của mình. Và
tự ngã này càng mạnh mẽ, thì bạn càng cách xa bản tính
đích thực của mình.
Vì
vậy, đừng dùng cái quầng đau khổ để đem lại cho bạn
định kiến về nhân thân của mình. Thay vì thế, hãy dùng
nó để giác ngộ. Hãy chuyển hóa nó thành ý thức tỏ ngộ.
Một trong các thời điểm thuậ n lợi nhất cho việc này chính
là kỳ hành kinh. Tôi tin rằng trong những năm sắp tới nhiều
phụ nữ sẽ tiến đến trạng thái tỏ ngộ hoàn toàn vào
thời điểm ấy. Thông thường, nó là thời điểm vô minh
đối vối nhiều phụ nữ, khi họ bị chế ngự bởi cái quầng
chứa nhóm đau khổ tập thể của nữ giới. Tuy nhiên, một
khi đại đến mức độ ý thức tỏ ngộ nhất định, bạn
có thể đảo ngược tiến trình này; vì vậy, thay vì trở
nên vô minh mê muội hơn, bạn càng tỏ ngộ hơn nữa. Tôi
đã miêu tả tiến trình căn bản này, nhưng xin nhắc sơ lược
lại ở đây, lần này đặc biệt đề cập đến cái quầng
chứa nhóm đau khổ tập thể của nữ giới.
Vào
dịp kỳ hành kinh đang đến gần, trước khi cảm nhận được
các dấu hiệu đầu tiên của cái thường được gọi là
căng thẳng tiền kinh nguyệt, vốn là sự trỗi dậy của cái
quầng chứ nhóm đau khổ tập thể của nữ giới, bạn hãy
cảnh giác và lưu trú ở cơ thể mình thật triệt để. Đến
khi dấu hiện đầu tiên xuất hiện, bạn càng cần phải thật
cảnh giác hơn để “tóm lấy” nó trước khi nó chế ngự
bạn. Dấu hiện đầu tiên ấy có thể là cơn cáu kỉnh đột
ngột và dữ dội hay là cơn giận dữ kịch liệt, hay có thể
là một triệu chứng thuần túy ở thể xác chẳng hạn. Dù
nó là gì đi nữa, bạn hãy tóm lấy nó trước khi nó chiếm
lĩnh tâm trí hay thao túng hành vi của bạn. Hành động này
đơn giản có nghĩa là tập trung chú ý vào dấu hiệu đó.
Nếu nó là một xúc cảm, bạn hãy cảm nhận luồng năng lượng
mạnh mẽ ẩn đằng sau nó. Nên biết rằng luồng năng lượng
ấy chính là cái quầng chứa nhóm đau khổ của bạn. Cùng
lúc đó, hãy là cái tri kiến ấy, tức là hãy nhận biết
sự hiện trú tỉnh thức của bạn và cảm nhận sức mạnh
của nó. Bất kỳ xúc cảm nào gặp phải sự hiện trú của
bạn cũng sẽ nhanh chóng lắng dịu đi và được chuyển hóa.
Nếu nó là một triệu chứng thề xác thuần túy, thì sự
chú ý mà bạn tập trung vào nó sẽ ngăn cản không cho nó
biến thành một xúc cảm hay một ý nghĩ. Sau đó, hãy tiếp
tục đề cao cảnh giác để chờ đợi dấu hiệu kế tiếp
của cái quầng đau khổ. Khi nó xuất hiện, hãy tóm lấy nó
lần nữa theo cùng cách thức như trước.
Sau
này, khi cái quầng đau khổ đã trỗi dậy hoàn toàn khỏi
tình trạng ngủ vùi của nó, bạn có thể sẽ trải nghiệm
sự hỗn loạn đáng kể trong khoảng không gian nội tại của
mình trong một thời gian, có lẽ kéo dài đến vài ngày. Cho
dù sự hỗn loạn này xuất hiện dưới hình thức nào đi
nữa, bạn hãy cứ giữ vững sự hiện trú. Tập trung toàn
bộ chú ý để quan sát cơn hỗn loạn đang diễn ra bên trong
bạn. Biết rõ nó hiện diện ở đó. Giữ vững cái tri kiến
ấy đừng để cho nó nhạt nhòa đi, và hãy là cái tri kiến
này. Hãy ghi nhớ. Đừng để cho cái quầng đau khổ lợi dụng
tâm trí bạn và chiếm lĩnh suy nghĩ của bạn. Hãy quan sát
nó. Hãy cảm nhận nguồn năng lượng của nó một cách trực
tiếp bên trong cơ thể nạn. Như bạn đã biết, tập trung
toàn bộ chú ý có nghĩa là chấp nhận hoàn toàn.
Nhờ
tập trung chú ý lâu dài vào cái quầng đau khổ và do đó
chấp nhận nó, sự chuyển hóa sẽ diễn ra. Cái quầng này
chuyển hóa thành ý thức tỏ ngộ rực sáng, giống như miếng
gỗ được đặt vào bên trong hay gần đống lửa, chính miếng
gỗ này bốc cháy thành ngọn lửa. Lúc ấy, kỳ kinh nguyệt
sẽ trở thành không chỉ là một dấu hiệu đáng vui mừng
của nữ tính, mà còn là thời điểm chuyển hóa thiêng liêng
khi bạn sản sinh ra một ý thức tỏ ngộ mới mẻ. Bản tính
đích thực của bạn lúc đó sẽ rực sáng lên, cả trong khía
cạnh nữ tính của nó dưới dạng Bản thể hiện tiền linh
thiêng giúp bạn vượt lên trên sự phân biệt đối đã giữa
nam và nữ.
Nếu
người bạn đời nam giới đủ tỏ ngộ, anh ta có thể giúp
bạn thực hành như tôi vừa miêu tả bằng cách giữ vững
tần số hiện trú toàn triệt, nhất là vào thời điểm này.
Nếu anh ta vẫn luôn hiện trú bất ký lúc nào bạn lại bất
thức rơi vào tình trạng đồng hóa với cái quầng đau khổ,
vốn có thể và sẽ xảy ra ngay bước đầu thực hành của
bạn, bạn sẽ có thể nhanh chóng tái hội diện với anh ta
trong trạng thái hiện trú ấy. Điều này có nghĩa là bất
cứ khi nào cái quầng đau khổ tạm thời chiếm lĩnh bạn,
bất kể trong các kỳ kinh nguyệt hay vào những lúc khác, người
bạn đời nam giới cũng sẽ không nhầm nó với con người
của bạn. Cho dù cái quầng đau khổ ấy có tấn công anh ta
đi nữa, sự việc có lẽ sẽ xảy ra như thế, anh ta vẫn
sẽ không phản ứng với nó như thể nó chính là “bạn”
vậy, sẽ không thu người lại, hay dựng ra một hàng rào phòng
thủ nào đó. Anh ta sẽ giữ vững khoảng không gian hiện trú
toàn triệt, và không cần phải làm bất cứ việc gì khác
để thúc đẩy chuyển hóa. Vào những lúc khác, bạn có thể
làm điều tương tự cho anh ta, hay giúp đỡ anh ta giải thoát
ý thức khỏi sự khống chế của tâm trí bằng cách khiến
cho anh ta tập trung chú ý vào cái Bây giờ và ở đây bất
cứ lúc nào anh ta bị đồng hóa với sự suy nghĩ của mình.
Bằng
cách này, một trường năng lượng thường trực có tần số
cao và thuần túy sẽ nảy sinh giữa hai người. Không ảo tưởng,
không đau khổ, không xung đột, không thứ gì không phải thuộc
về con người bạn, và không thứ gì không phải là tình yêu
có thể tồn tại được trong đó. Tình hình này biểu trưng
cho sự hoàn tất mục đích thiêng liêng vượt ra khỏi phạm
vi cá nhân trong mối quan hệ của bạn. Nó trở thành một
cơn lốc ý thức tỏ ngộ sẽ lôi kéo nhiều người khác tham
dự vào.
Từ
bỏ mối quan hệ với chính mình
Khi
đã hoàn toàn tỏ ngộ, phải chăng người ta vẫn còn cần
đến một mối quan hệ nào đó? Liệu người nam vẫn còn
bị người nữ lôi cuốn không? Liệu người nữ vẫn còn
cảm thấy mình bất toàn nếu không có người nam không?
Dù
có tỏ ngộ hay không, bạn vẫn là đàn ông hay đàn bà, cho
nên ở bình diện hình tướng bạn vẫn không toàn vẹn. Bạn
chỉ là phân nửa cái toàn vẹn. Sự bất toàn này được
cảm nhận như tính thu hút giữa nam và nữ, sự lôi kéo về
phí đối cực năng lượng, bất kể bạn tỏ ngộ đến mức
độ nào đi nữa. Nhưng trong trạng thái cộng thông nội tại,
bạn cảm thấy lực kéo này chỉ ở đâu đó trên bề mặt
hay ở ngoài rìa cuộc sống của mình. Mọi thứ xảy ra cho
bạn trong trạng thái đó đều được cảm nhận phần nào
giống như thế. Toàn thể thế gian giống như các đợt sóng
lăn tăn trên bề mặt đại dương bao la và sâu thẳm. Bạn
là đại dương đó, và dĩ nhiên cũng đồng thời là ngọn
sóng, nhưng là ngọn sóng đã nhận ra được bản thể đích
thực của nó chính là đại dương; và khi so về sự bao la
và sâu thẳm, thì thế giới nhỏ hẹp của những ngọn sóng
chẳng quan trọng chút nào.