Bài
12
Khô
mộc nham tiền sai lộ đa,
Hành
nhân đáo thử tận tha đà.
Lộ
tư lập tuyết phi đồng sắc,
Minh
nguyệt lô hoa bất tự tha.
Liễu
liễu liễu thời vô sở liễu,
Huyền
huyền huyền xứ diệc tu ha.
Ân
cần vị xướng huyền trung khúc,
Không
lý thiềm quang yết đắc ma?
Dịch:
Cây
khô trước núi dễ lạc đàng,
Người
đi đến đó thảy mơ màng.
Tuyết
trong cò trắng đâu cùng sắc,
Trăng
sáng hoa lau màu chẳng đồng.
Liễu
liễu, khi liễu không chỗ liễu,
Huyền
huyền, chỗ huyền cũng phải buông.
Ân
cần hát khúc huyền trung ấy,
Ánh
trăng giữa trời nắm được không?