Nhằm
mục đích giúp các bạn hành thiền được an vui tốt đẹp,
Sư thấy cần giảng về đề tài Bốn Pháp Thiền Bảo Vệ,
catltrārakkha bhāvanā. Bốn pháp thiền này được thực hành
bởi các hành giả thời xưa, và cho đến nay vẫn còn được
thực hành như một truyền thống lâu đời.
Bốn
Pháp Thiền Bảo Vệ này gồm (1) Quán Tưởng Phẩm Tính Đức
Phật (Buddhānussali), (2) Thiền Tâm Từ (Metta Bhāvanā), (3) Quán
Tưởng Sự Ô Trược Của Thân (Asubha Bhāvanā), và (4)
Quán Tưởng Sự Chết (Maranānussati).
Pháp
thiền bảo vệ thứ nhất là Quán Tưởng Phẩm Tính Đức
Phật. Nếu quán tưởng đến tất cả 10 phẩm tính Ngài thì
cần rất nhiều thời gian. Ở đây các bạn chỉ cần quán
tưởng đến Minh Hạnh Túc, người có đầy đủ giới hạnh,
vijjācaranasampanno, một trong 10 phẩm tính của Ngài.
Minh,
vijjā, mỗi khi nghĩ đến điều gì Ngài hiểu một cách rõ
ràng. Trong đêm thành đạo, vào canh đầu, Ngài đã thành đạt
Túc Mạng Minh, có nghĩa biết được những biến cố trong
quá khứ, biết được các tiền kiếp. Đến khuya, Ngài thành
đạt Thiên Nhãn Minh, khả năng thấy chúng sinh xa gần một
cách chi ly, mỗi khi Ngài hướng tâm về. Vào gần sáng, Ngài
thành đạt Lậu Tận Minh, sau khi chứng đắc A La Hán Đạo
Quả, tận diệt tất cả mọi ô nhiễm trong tâm. Ba loại minh
trí này được gọi pu-di-ā. Ngoài ra còn có tám loại minh
trí khác của Ngài nhưng chúng ta không đề
cập
ở đây.
Minh
trí được thành đạt từ Giới hạnh. Nếu không thành tựu
Giới hạnh sẽ không thành tựu Minh trí. Đối với bậc thánh
nhân, nếu không có pháp hành sẽ không chứng đắc được
thánh đạo quả. Chỉ với sự tu tập theo Tam Học, Giới-Định-Huệ,
đủ đến một mức độ nào đó sẽ thực chứng được đạo
quả để trở thành bậc thánh nhân. Tương tự, do sự thành
tựu Giới hạnh, Ngài đã thành tựu Minh trí. Do đó, với
sự tu tập Giới được thành tựu sẽ đưa đến sự thực
chứng đạo quả, chứng đắc Niết Bàn. Đức Phật cũng còn
thành đạt Chánh Đẳng Chánh Giác, sabbaññuta-ñāna, khi Ngài
thành đạt Lậu Tận Minh, Ngài đã tận diệt tất cả ô nhiễm
trong đó có Si Mê, mo ha. Do đó, khi cần suy nghĩ đến điều
chi, Ngài hiểu thấu triệt tường tận, không mù mờ. Thế
nên, nhờ vào Minh Trí và sự chứng đạt A La Hán Đạo Quả,
Ngài thành đạt sự Toàn Giác, sabbaññuta-ñāna. Chúng ta có
thể nói, Minh Trí là nhân, Toàn Giác là quả.
Sự
viên mãn Giới hạnh đưa đến sự thành đạt tâm Đại Bi,
mahākaruna. Tâm Đại Bi cũng hình thành từ Thiền tâm Bi. Khi
thành đạo, Ngài cũng đã thành đạt Giới hạnh đến chỗ
rốt ráo, tâm Đại Bi của Ngài cũng viên mãn tột cùng. Giới
hạnh đầy đủ, caranasampano. Có 15 loại hạnh căn bản: (1)
giới đức (sila-samvara), (2) thu thúc các căn (indriya-samvaro),
(3) tri túc về Tứ Vật Dụng, (4) tỉnh giác, (5) hỗ thẹn
tội lỗi (hiri), (6) ghê sợ tội lỗi (otappa), (7) đa văn (suta),
(8) trí tuệ (pañña), (9) tín (saddhā), (10) chánh niệm (sati),
(11) tinh tấn (vīriya), và bôn thiền thuộc sắc giới. Muốn
thành đạt được Minh trí, cần phải thực hành viên mãn
15 loại hạnh này.
Lợi
ích của Minh Hạnh Túc như thế nào? Giáo Pháp nào được
tuyên dạy từ một giáo chủ thành đạt viên mãn 15 hạnh
này sẽ là một Giáo Pháp tối thượng. Giới Luật đặt ra
bởi vị này sẽ xứng đáng để gìn giữ. Người hành theo
Giáo Pháp và Giới Luật của vị này sẽ là người có giá
trị xứng đáng. Trong đời này, nếu có ai chỉ có trí tuệ
mà không có giới hạnh, vị này sẽ không có khả năng đưa
người khác trở về chánh đạo. Vì thiếu tâm bi mẫn, vị
này sẽ bỏ mặc người kia trong tà đạo. Một vị giáo chủ
có đầy đủ minh hạnh, nhờ vào lòng bi mẫn, vị này có
khả năng giúp được người khác đang hành đạo sai lạc,
đưa người này trở lại được với chánh đạo. Do đó,
lợi điểm của Minh Hạnh Túc là sự phát sinh ý muốn cứu
giúp người khác cùng với khả năng biết cách cứu giúp để
đưa người trở về chánh đạo. Đức Phật có được Minh
Hạnh Túc. Với trí tuệ Toàn Giác, Ngài biết những gì có
lợi hay không có lợi cho chúng sinh. Nhờ biết được căn
cơ của mỗi chúng sinh cùng với tâm Đại Bi, nên Ngài có
khả năng dẫn dắt họ đi theo chánh đạo để đến được
vùng an lành, cũng như có khả năng cứu giúp họ bỏ tà đạo
về lại chánh đạo. Ngài cũng giúp họ thành đạt được
trí tuệ và giới hạnh. Vì thế, vào thời Đức Phật, đã
có hàng triệu người theo học với Ngài và đã trở thành
thánh nhân.
Các
bạn ở đây hiện giờ đang thực hành theo Giáo Pháp của
Đức Phật, giữ giới hạnh trong sạch. Một khi giới hạnh
trong sạch, chắc chắn trí tuệ được thành đạt. Do đó,
các bạn nên hoan hỉ khi quán tưởng đến phẩm tính
Minh Hạnh Túc của Đức Phật. Thực hành sự quán tưởng
đến phẩm tính Minh Hạnh Túc sẽ giúp các bạn tu tập an
vui trong suốt khoá thiền. Nếu không quán tưởng được đến
phẩm tính của Đức Phật, thì chỉ cần quán tưởng sâu
xa đến Giáo Pháp của Ngài cũng đủ. Vì chỉ cần lắng nghe
Giáo Pháp cũng đủ giúp tâm yên tịnh, thoát khỏi lo âu. Nhờ
thực hành Giáo Pháp sẽ đem lại hạnh phúc tịch tịnh (samatha
sukha), hưởng được hạnh phúc Minh sát (vipassanā sukha), và
cuối cùng đạt được hạnh phúc giải thoát tột cùng. Theo
ý nghĩa này, Giáo Pháp tốt đẹp ở chặng đầu, tốt đẹp
ở chặng giữa, tốt đẹp ở chặng cuối. Do đó, nếu không
quán tưởng được phẩm tính của Đức Phật, bạn có thể
quán tưởng đến Giáo Pháp của Ngài.
Pháp
thiền bảo vệ thứ hai là Pháp Thiền Tâm Từ. Bạn rãi tâm
từ đến cho tất cả chúng sanh, kể cả loài bé nhỏ nhất.
Với tâm không ích kỷ, tham lam, bạn cầu mong cho tất cả
chúng sanh được an vui hạnh phúc. Bạn lập lại trong tâm
“Mong cho tất cả chúng sanh được thoát khỏi hiểm nguy.”,
“Mong cho tất cả chúng sanh khỏi sự khổ thân.”, “Mong
cho tất cả chúng sanh khỏi sự khổ tâm.” Chỉ cần bạn
quán tưởng trong thời gian ngắn cũng là đủ tốt. Trong khi
rãi tâm từ, bạn không nên nhớ đến những gì không ưa thích
nơi người khác, vì như vậy sẽ phát sinh sân hận, ác ý.
Có mười một lợi ích của thiền tâm Từ như: ngủ ngon,
thức dậy khoẻ khoắn, không bị ác mộng, được chư thiên
yêu mến, được mọi người thương mến, v.v... Do đó, nếu
bạn rãi tâm Từ đến tất cả mọi người bạn sẽ được
thương mến, điều này sẽ giúp bạn tu tập an vui trong suốt
khoá thiền.
Pháp
thiền bảo vệ thứ ba là Quán Tưởng Sự Ô Trược của Thân.
Nếu bạn coi thân này gồm 32 thành phần gồm lông, tóc, móng,
da, v.v...và quán tưởng sự ô trược của từng thành phần
này, bạn sẽ giảm bớt sự luyến ái vào thân thể của chính
mình. Chúng ta thường có khuynh hướng coi thân này là đẹp
đẽ, đáng yêu nên thường dính mắc vào thân thể của mình
hay người khác. Một khi bạn quán tưởng bằng cách chia chẻ
thân này thành nhiều thành phần bất tịnh, bạn sẽ thấy
sự đẹp đẽ của thân này giảm dần. Và bạn bớt dính
mắc nơi thân thể của mình và của người khác. Lợi ích
của sự giảm dính mắc này, sẽ giúp bạn không còn ưa thích
vào thân thể của người khác phái. Bạn chỉ thấy sự ô
trược của thân nên tâm bạn không bị chi phối, nhờ vậy
giúp bạn hành thiền được dễ dàng. Mục đích của sự
thực hành thiền Minh Sát nhằm giúp bạn làm đẹp tâm. Nếu
bạn đặt ưu tiên cho việc luyện tâm, bạn sẽ không còn
chú ý vào việc làm đẹp thân thể. Ví vậy, bạn sẽ dồn
hết nỗ lực vào việc hành thiền.
Pháp
thiền bảo vệ thứ tư là Quán Tưởng Đến Sự chết. Bạn
quán tưởng đến sự không trốn thoát được cái chết. Nhờ
vậy, bạn sẵn sàng chấp nhận, và không sợ hãi khi cái chết
đến với mình. Nhờ không sợ chết, bạn có khả năng đối
phó được sự đau nhức xảy ra trong khi hành thiền. Do tâm
không sợ hãi sự chết, bạn hành thiền không kể thân mạng.
Nhờ vậy bạn hành thiền thành công. Trước đây, bạn đã
từng chết không biết bao nhiêu lần. Thực hành Giáo Pháp
để không còn phải chết nữa. Bạn nên luôn luôn nuôi dưỡng
ý muốn này. Đây là lợi ích của sự quán tưởng đến sự
chết.
Bạn
chỉ cần thực hành bốn pháp thiền bảo vệ này trong vòng
bốn phút, mỗi pháp một phút cũng đủ tốt, không cần thực
hành lâu hơn.
Cầu
mong các bạn hành thiền được an vui. Mong các bạn đặt ưu
tiên cho sự luyện tâm, và thực chứng được lợi ích của
sự thanh lọc tâm.