|
.
BƯỚC
VÀO THIỀN CẢNH
Tác
Giả-HIROSACHIYA - Dịch Giả-Thích Viên Lý
Viện
Triết Lý Việt Nam & Triết Học Thế Giới Xuất bản 1998
|
|
Chương
III
LÀM
SAO THỂ NGỘ ĐẠO LÝ “ĐƯƠNG HẠ TỨC THỊ”
(ĐANG
KHI ĐÓ CHÍNH LÀ)
HIỆN
TẠI KHÔNG THỂ NHẪN NẠI
VỊ
LAI CHẮC CHẮN THỌ BÁO
Sau
cùng xin kể thêm một mẫu chuyện nữa để chia xẻ cùng quý
vị.
Trước
kia, trong thành Xá Vệ, thủ đô nước Kiều Tát La (Kosa Là)
Ấn Độ, có một người trẻ tuổi tên là Ương Quật Ma La
là con ruột của một đại thần, không những thông minh lanh
lợi mà còn là người đẹp trai tuấn tú. Đối với người
Ấn, “Đẹp trai” còn có hàm ý là “tạo nghiệp”, “phạm
tội”. Quả nhiên chàng thanh niên nầy “tội nghiệp” đầy
mình. Lúc bấy giờ anh theo một vị Bà La Môn để tu, nhưng
vợ của vị này cứ mãi tìm cách để khêu gợi anh.
Vì
Ương Quật Ma La là một người tuổi trẻ có tinh thần cầu
tiến nên đối với sự khêu gợi của sư mẫu anh đã đáp
lại bằng một thái độ lãnh đạm. Dụ dỗ đủ cách nhưng
vẫn không thành, do vậy, từ sự hổ thẹn bà đã trở thành
giận dữ nên bà cáo buộc với chồng bà rằng Ương Quật
Ma La đã tìm cách xâm phạm đến bà.
Để
trừng phạt Ương Quật Ma La, Bà La Môn thượng sư đã ra lệnh
cho hắn đến Xá Vệ thành giết 100 nam nữ và chặt hết ngón
tay Út mang về để làm dây chuyền đeo cổ. Ương Quật Ma
La không dám trái lệnh. Cuối cùng từ một người trẻ tuổi
có tâm địa lương thiện anh đã biến thành một ma vương
giết người không gớm tay.
Lúc
Ương Quật Ma La giết xong người thứ 99 và chuẩn bị giết
người cuối cùng thì gặp đúc Thích Tôn. Anh ta cũng định
giết đức Thích Tôn, nhưng sau cùng vì nghe sự giáo huấn
của đức Thích Tôn mà buôn đao và cạo đầu làm đệ tử
ngài.
Vấn
đề là ở chỗ.
Sau
khi Ương Quật Ma La đã thành đệ tử của Phật, một hôm
đang ôm bình bát đến Xá Vệ để khất thực, vì mối cừu
hận của những người trong thành đối với ông vẫn còn
do vậy mọi người khi trông thấy ông đã ra tay ném đá công
kích, dĩ nhiên đã không một ai đem vật thực để cúng dường.
Ngay qua ngày, Ương Quật Ma La đành ôm bát không trở về và
toàn thân lại mang đầy thương tích
Đức
Thích Tôn chỉ im lặng thương hại nhìn ông. Mãi đến một
hôm, đức Thích Tôn đã bảo với ông rằng:
“Này
Uơng Quật Ma La! Hãy nhẫn nại thêm nữa! Đây là nghiệp báo
mà lẽ ra kiếp sau con phải gánh chiu nhưng nó đã ứng nghiệm
trong kiếp này!”
Đây
là một lời dạy của một bậc đại giác! Khiến tôi phải
thương hại cho Ương Quật. Ương Quật Ma La không nhẫn nại
thì không còn cách nào khác. Nếu không nhẫn nại được cái
khổ hiện tại mà chỉ muốn tránh thì cho dù có trốn được
một lúc nhưng tương lai không bao lâu chắc chắn vẫn chịu
sự báo ứng. Nếu muốn tương lai khỏi bị quả báo thì hiện
tại nhất định phải hoàn tâm nhẫn nại.
Nhưng,
thông thường người ta cứ muốn trốn tránh những hiện thực
vì không chịu đựng được những khổ nạn trước mắt.
Đa phần chỉ một mực ảo tưởng về một vị lai không thực
tế, hoặc cứ đắm chìm trong quá khứ một cách vô vọng.
Đây là hành vi vô minh nhưng chúng ta lại thường không tự
biết.
Chỉ
có sống với “Đang là, hiện tại”, đó mới là cuộc sống
chân chính của chúng ta. Tuy ôm ấp lý tưởng tương lai là
một điều không thể không có, nhưng chúng ta phải nhận thức
rõ một điểm: Con người không thể sống trong cuộc sống
của người khác. Căn cứ vào nhận thức nầy, chúng ta càng
phải tích cực thể nhập và sống trọn vẹn ngay trong “Lập
tức, hiện tai bây giờ và ở đây”.
Đó
chính là sự sinh hoạt trí tuệ của thiền.
|